Mẹ thấy gì vào chiều buồn Canvê?
Giữa những nhục hình và chế nhạo
Hoà lẫn hò reo và tiếng cười
Của quyền lực và bạo tàn
Của bất công và kiêu ngạo
Của giả trá và ghen tuông?
Mẹ đã thấy trên đỉnh đồi năm ấy
Xác Con Yêu lạnh giá chẳng ai thương
Mẹ đứng nhìn mà lòng thì tan nát
Nỗi đau hằn trên mắt sầu lệ vương
Mẹ đã chọn con đường của tình yêu
Và tình yêu có chăng là thập giá
Là nỗi đau triền miên và vô hạn
Là lưỡi gươm xuyên thấu tâm hồn người
Cả một đời vâng phục theo Thánh Ý
Con đường hẹp mà chẳng mấy ai đi
Trọn kiếp người là một đời phó thác
Chịu đau khổ vì một chữ là "Yêu".
BC