Behold God’s Providence
- Tham gia
- 17/12/23
- Bài viết
- 625
- Chủ đề Author
- #1
Với xu hướng phát triển mạnh mẽ của Internet và các nền tảng mạng xã hội, bên cạnh những lợi ích, không thể bỏ qua những tiêu cực nặng nề mà chúng đem tới. Điển hình như hành vi bạo lực mạng, đang ngày càng trở thành một vấn nạn nghiêm trọng và phổ biến trong thời đại công nghệ số hiện nay.
Bạo lực mạng được định nghĩa là các hành vi sử dụng các công cụ trực tuyến như diễn đàn, mạng xã hội để tấn công cá nhân, hoặc tập thể, gây ảnh hưởng tiêu cực tới sức khỏe thể chất, tâm lý hoặc tình cảm của họ.
Bạo lực mạng được thực hiện bằng đa dạng các hình thức, từ việc đăng tải những nội dung, hình ảnh xấu hổ về người khác, cho đến việc đe dọa, gây rối, bình luận tiêu cực, thậm chí là rình rập, theo dõi qua các mạng xã hội, tin nhắn,…
Nạn nhân của bạo lực có thể là bất cứ ai tham gia vào các diễn đàn, mạng xã hội trên internet, đặc biệt là nhóm tuổi vị thành niên. Theo báo cáo của tổ chức Save the Children (savethechildren.net), có tới 75% trẻ trong độ tuổi từ 12-17 đã từng gặp hoặc bị bạo lực mạng trong vòng 12 tháng.
Chúng tôi có dịp gặp gỡ và có một cuộc phỏng vấn với bạn Lê Minh Chi (tên nhân vật đã được thay đổi theo yêu cầu), học sinh trường THPT Huỳnh Thúc Kháng (Thanh Xuân, Hà Nội). Được biết, Chi thường xuyên là nạn nhân của hành vi bạo lực mạng, gây ảnh hưởng không nhỏ tới cuộc sống của Chi cả khi ở trường và khi lên mạng.
PV: Bản thân bạn đã gặp phải hành vi bạo lực mạng trong tình huống nào?
Chi: Bản thân mình cũng là một người học khá tốt và đều ở các môn. Trong một lần giáo viên cho cả lớp làm bài kiểm tra 1 tiết, lần này cô cho đề khó hơn nên các bạn có nhìn sang mình để cầu cứu. Tuy nhiên, giáo viên lại khá nghiêm khắc nên mình có hơi chút e dè, nên không cho các bạn cùng bàn xem bài. Kết quả điểm của các bạn đều rất thấp còn mình thì cao. Sau lần đó, mình liên tục bị các bạn dùng những lời lẽ tiêu cực, tỏ thái độ không tốt cả khi gặp mặt lẫn trên mạng. Nhiều bạn còn nhắn tin chửi rủa mình thậm tệ, như là cậy học giỏi mà ra vẻ, thậm chí là lấy ngoại hình của mình ra để miệt thị, kiểu như đã xấu mà còn kiệt sỉ, thằng nào mà yêu nổi mày chắc tao đi đầu xuống đất,…và còn rất nhiều những lời lẽ nặng nề hơn rất rất nhiều.
Từ lần đó trở đi, mình trở nên như cái gai trong mắt của các bạn. Mình còn biết các bạn còn nói xấu mình rất nhiều trong các nhóm chat riêng, công khai bình luận chê bai mình ở các bài đăng trên facebook.
PV: Lúc đó, tâm trạng của bạn thế nào?
Chi: Không chỉ lúc đó, đến bây giờ, trong mình vẫn luôn nơm nớp lo sợ, ám ảnh việc mình bị các bạn nói xấu, chê bai mình trên mạng. Ở lớp thì mình bị cô lập, về nhà khi lên mạng thì gặp phải những tin nhắn, những bình luận tiêu cực, nhằm tấn công mình, cảm thấy rất chán nản, cùng với hoang mang và lo sợ. Em thường xuyên tự nhốt mình lại, không dám ra ngoài gặp ai, lâm vào trạng thái giống như trầm cảm, tự kỷ.
PV: Gia đình bạn có biết chuyện này không?
Chi: Mình có nói chuyện với gia đình, nhưng họ xem đó không phải là vấn đề gì lớn, bảo mình chỉ cần không quan tâm là xong. Nhưng những lời tiêu cực, chỉ trích đó đến quá nhiều, khiến mình không thể phớt lờ nó đi được. Đỉnh điểm, một khoảng thời gian mình liên tục nhận được những tin nhắn dọa “nếu đến trường thì mày biết tay tao” hay “khôn hồn thì ở nhà, đến trường là không về được đâu”,…khiến mình rơi vào trạng thái lo sợ, khủng hoảng mà không biết giãi bày, hay nhờ ai giúp đỡ. Lúc đó mình chỉ biết nghĩ đến việc tự tử, nghĩ rằng nếu mình chết đi thì các bạn sẽ không tấn công mình nữa.
PV: Bạn đã vượt qua nỗi sợ ấy bằng cách nào?
Chi: Sau lần nghĩ đến tự tự, em đã tự rạch tay mình, vết rạch không sâu lắm, em chỉ bị mất máu. Lúc đó, cha mẹ em mới bắt đầu để ý tới tâm trạng bất thường của em. Họ đưa em tới bệnh viện để kiểm tra, gặp bác sĩ tâm lý để điều trị, đồng thời ý kiến với giáo viên chủ nhiệm và nhà trường. Việc tấn công em trên mạng cũng không còn nữa, tâm trạng em cũng đã ổn hơn và dần hòa nhập lại với cuộc sống.
PV: Bạn có chia sẻ gì với những người cũng gặp tình cảnh tương tự mình không?
Chi: Mình chỉ muốn nói là, các bậc cha mẹ cần quan tâm, chủ động giao tiếp với con cái mình về các vấn đề chúng gặp phải. Nếu bố mẹ mình không quan tâm kịp thời, thì có lẽ lúc này đã có chuyện khác xảy ra. Còn các bạn khi bị bạo lực mạng, hãy tìm gặp những người có trách nhiệm như giáo viên chủ nhiệm, để các bạn có người đồng hành, tránh tình trạng trở nên cô độc, xong lại nghĩ đến những chuyện không hay.
PV: Cảm ơn Chi về những chia sẻ vừa rồi!
Bạo lực mạng không chỉ là một vấn nạn nghiêm trọng, mà còn đang trở thành hành vi rất phổ biến hiện nay. Người dùng khi sử dụng các phương tiện truyền thông cần thực hiện trách nhiệm của mình, tôn trọng con người, cũng như quyền tự do, bày tỏ quan điểm của người khác. Cha mẹ, hay giáo viên phải là những người chịu trách nhiệm đặc biệt trong việc làm gương cho trẻ về đường lối sử dụng có kỷ luật các phương tiện truyền thông, giúp chúng làm quen với các nội dung phong phú, lành mạnh, đồng thời, giáo dục các giá trị đạo đức luân lý, đem ra thực hành trên các phương tiện truyền thông, giúp tránh những tiêu cực như hành vi bạo lực mạng.
Chỉnh sửa lần cuối bởi người điều hành:
Cùng chủ đề