Đi tìm chân lý
- Tham gia
- 25/1/24
- Bài viết
- 322
- Chủ đề Author
- #1
Khi hỏi "bạn là ai?", nhiều người có xu hướng trả lời bằng nghề nghiệp hoặc vai trò của mình, như "tôi là giáo viên", "tôi là giám đốc", hay "tôi là lao công". Câu trả lời này phản ánh sự gắn bó chặt chẽ của con người với nghề nghiệp hoặc chức vụ, nhưng cũng đặt ra câu hỏi quan trọng: Bạn có đang đồng hóa bản thân với những vai trò ấy không?
Ảnh trong phim “Sói già phố Wall”
Nghề nghiệp và phẩm giá con người
Theo giáo huấn xã hội của giáo hội công giáo, con người không thể được định nghĩa hoàn toàn bởi nghề nghiệp hay chức vụ của mình. Thực tế, phẩm giá con người xuất phát từ việc chúng ta được tạo dựng theo hình ảnh của Thiên Chúa, chứ không phải từ những gì chúng ta làm hay đạt được trong cuộc sống (x. Sách giáo lý Hội thánh Công giáo số 1700-1704). Lao động và các vai trò trong xã hội là những yếu tố quan trọng giúp mỗi người phát triển bản thân và đóng góp vào lợi ích chung, nhưng chúng không thể và không nên trở thành định nghĩa toàn diện về con người.
Thánh Gioan Phaolô II trong thông điệp Laborem Exercens đã khẳng định rằng lao động là cách con người tham gia vào công trình sáng tạo của Thiên Chúa. Tuy nhiên, ngài cũng nhấn mạnh rằng con người không thể được đánh giá chỉ dựa trên năng suất lao động hay chức danh xã hội. Con người có giá trị nội tại, bất kể công việc họ làm là gì.
Nguy cơ của sự đồng hóa
Khi một người đồng hóa quá mức với nghề nghiệp hoặc vai trò xã hội của mình, họ có thể rơi vào nguy cơ đánh mất bản sắc cá nhân. Một khi công việc thay đổi, chức vụ bị mất hoặc không còn khả năng thực hiện công việc, người đó có thể cảm thấy mất phương hướng, trống rỗng, và thiếu giá trị.
Sự đồng hóa này có thể dẫn đến một loại nô lệ mới, nơi con người cảm thấy rằng họ chỉ có giá trị khi họ "có chức vụ" hoặc "làm việc hiệu quả". Trong bối cảnh này, con người dễ dàng bị cuốn vào cạm bẫy của chủ nghĩa tiêu dùng và hiệu quả, quên mất đi phẩm giá cao quý mà Thiên Chúa đã ban tặng từ thuở ban đầu.
Ảnh: jobsgo.vn
Tìm lại căn tính thật
Một cuộc sống cân bằng đòi hỏi mỗi người phải biết tách biệt giữa công việc và bản thân, không để công việc lấn át những giá trị quan trọng khác như gia đình, bạn bè, và đặc biệt là mối tương quan với Thiên Chúa. Đức Phaolô VI trong thông điệp Populorum Progressio đã khuyến khích mọi người phát triển toàn diện, bao gồm cả khía cạnh tinh thần và nhân văn, chứ không chỉ về kinh tế hay nghề nghiệp.
Cuối cùng, khi bạn được hỏi "bạn là ai?", hãy nhớ rằng bạn không chỉ là một bác sĩ, giáo viên, hay một chức vụ nào đó, mà bạn còn là con cái của Thiên Chúa, một phần của cộng đồng đức tin, và có giá trị vượt xa những gì bạn làm. Hãy tìm kiếm sự tự do và bình an trong việc nhận ra phẩm giá của mình trước Thiên Chúa, không phải chỉ trong những thành công hay vai trò mà bạn đảm nhận trong xã hội.
Phải Làm Gì?
Docat 138: Lao động và thành công trong công việc liên quan với mục đích thật sự của đời người như thế nào?
Lao động là một phần của đời sống, chứ không phải là chính đời sống. Ngày nay, đặc biệt ở các nước phát triển, nhiều người dường như chỉ sống vì công việc. Đối với họ, công việc như thể chất gây nghiện, nên họ được gọi là những người nghiện làm việc. Đức Giêsu cảnh báo người ta đừng để lao động biến họ thành nô lệ như thế. Mục đích của đời người không phải là tích luỹ của cải, hay kiếm tìm danh tiếng, nhưng để đạt đến sự sống vĩnh cửu với Thiên Chúa, nhờ cầu nguyện, thờ phượng Chúa, và yêu mến người thân cận cách tích cực. Chừng nào lao động của con người được đặt ở thế phụ thuộc vào mục đích này, thì lao động là một phần của đời sống Kitô hữu. Thế nhưng khi lao động trở thành cứu cánh, và che mờ mục đích thật sự của cuộc sống con người, thì tầm quan trọng của lao động đã bị phóng đại. Tuy nhiên, nhiều người vẫn còn phải làm đồng thời nhiều công việc khác nhau, và lao động nhọc nhằn để nuôi sống gia đình. Như thế, họ đang phục vụ cho gia đình, và do vậy, công lao của họ được Thiên Chúa chúc phúc
Cùng chủ đề