Thành viên
- Tham gia
- 14/5/25
- Bài viết
- 1
- Chủ đề Author
- #1
Mỗi đứa trẻ dường như đều có một: GÓC KẸT TUỔI THƠ.
Đó là nơi nó ẩn trốn, ngồi khóc một mình. Trong cái thút thít, đầy ấm ức, nó ngồi thu lu ở đó. Tay bó gối để cho những giọt nước mắt lăn dài trên má và để cho bóng tối che khuất đi và như vỗ về cho nó. Tôi còn nhớ mình cũng có một góc của mình. Cái phòng tôi bé xíu chỉ kê được vừa được cái chiếu và để được một chiếc bàn học. Góc kẹt tuổi thơ của tôi là dưới gần cái bàn đó. Cái đầu tôi vừa đụng cái ngăn bàn. Nhưng trong cái không gian nhỏ hẹp đó, tôi thấy an toàn hơn và không bị lạnh lẽo cô đơn trong thế giới của người lớn.
Ảnh: Unsplash
Mỗi lần bị la, cảm thấy mình không được lắng nghe, không được hiểu, tôi chạy vào đó và khóc. Một nhà văn đã viết: "Tôi còn quá bé để nghĩ ra cách chạy trốn nỗi buồn...Tôi chỉ có góc kẹt tuổi thơ, nơi mà nỗi buồn vẫn không ngừng chạy theo tôi vào tận chỗ ẩn nấp và đặt móng vuốt của nó lên trái tim tôi cho đến khi tôi thiếp đi giữa rối bời cảm xúc." Có lẽ tôi khác với đứa bé trong miêu tả cả nhà văn trên là tôi thiếp đi giữa những lời kinh Kính Mừng. Gia sản của một gia đình Công Giáo đó là Đức Tin được truyền lại và điều thể hiện cụ thể nhất là những lời kinh: Lạy Cha, Kính Mừng, Sáng Danh, lần chuỗi Mân Côi.
Giờ khi đã lớn hơn, tôi thầm tạ ơn vì mình được sinh ra trong một gia đình có truyền thống Đức Tin. Để giữa những bộn bề, đổ vỡ, phản bội, thất vọng, tôi có một nơi để trở về, để bám chặt. Chính Đấng đó đã ở với tôi trong cái Góc Kẹt Tuổi Thơ năm nào. Và Ngài vẫn luôn ở đây với tôi.
""Since you are precious and honored in my sight, and because I love you, I will give people in exchange for you, nations in exchange for your life. Do not be afraid, for I am with you;" (Isaiah 43:4-5)
Vì trước mắt Ta, con thật quý giá, vốn được Ta trân trọng và mến thương, nên Ta đã thí bao người đổi lấy con, nộp bao dân nước thế mạng con. Đừng sợ, có Ta ở với con. (Bản dịch KTCGKPV).
Mến,
Trầm Quang Ân
Phải làm gì?
Docat 47: Khi chúng ta nói về con người, chúng ta muốn nói điều gì?
Với từ “người”, chúng ta diễn tả sự thật rằng mỗi người có một phẩm giá bất khả xâm phạm. Con người được tạo dựng theo hình ảnh của Thiên Chúa (→ Imago Dei) (St 1,27). Vì thế con người là thụ tạo duy nhất thể hiện chính Đấng Tạo Hoá trong công trình tạo dựng, và là “sinh vật duy nhất trên trái đất mà Thiên Chúa muốn có mặt, vì lợi ích riêng của chính họ” (GS 24). Vì là con người do Thiên Chúa tạo dựng, nên mỗi người không phải là một thứ gì đó, mà là một ai đó, và có giá trị độc nhất. Vì là người nên con người có khả năng nhận biết bản thân và suy ngẫm về chính mình, đưa ra những quyết định tự do, và bước vào mối tương quan với những người khác. Người này cũng được kêu gọi để đáp lời Thiên Chúa trong đức tin. Do đó, sự thật con người được tạo dựng theo hình ảnh và giống với Thiên Chúa, có nghĩa là con người luôn có mối liên hệ với Thiên Chúa, và chỉ trong Chúa người đó mới có thể phát triển trọn vẹn tiềm năng làm người của mình.