- Chủ đề Author
- #1
Nhìn hình ảnh chiếc xe chở áo quan những người dân làng Nủ, xã Bảo Khánh, huyện Bảo Yên, Lào Cai những ngày qua không khỏi không xót xa, đẫm lệ. Cả một bản làng xinh đẹp trong chốc lát bị san bằng với hàng chục người chết và mất tích. Những gì còn lại chỉ là hoang tàn, chết chóc và tiếng khóc ai oán của người còn sống.
Ảnh: Báo Tuổi Trẻ
"Nhất phá sơn lâm, nhị đâm hà bá"
Câu nói này, được ví như lời nguyền của rừng, thật rõ ràng. Rừng bị phá thì sớm muộn con người cũng gặp "hà bá", gặp đại họa.
Trong thực tế, không phải hôm nay, sau cơn bão Yagi, mà từ nhiều năm nay, hàng loạt cơn lũ ống, lũ quét, sạt lở đất đã xảy ra tại nhiều địa phương trên cả nước, đặc biệt là tại các tỉnh miền núi phía Bắc, khiến cho hàng trăm người chết và mất tích; hàng ngàn ngôi nhà bị sập, hư hỏng, hàng vạn hécta lúa, hoa màu bị ngập úng - mất trắng, gia súc, gia cầm bị chết, cuốn trôi… thì ai cũng biết "thiên tai thì ít, nhân tai thì nhiều".
Nhân tai ở đây là do nạn phá rừng phòng hộ lấy gỗ, trồng hoa mầu, đặc biệt là làm thủy điện. Một khi rừng không còn, tấm lá chắn sống cho con người mất đi, thì đại họa sẽ đến. Chỉ cần một trận mưa lớn là nước chảy thẳng về xuôi, thành lũ quét, lũ ống “hỏi thăm” các bản, làng, dọc trên con đường nó đi qua và hôm qua đến lượt làng Nủ trở thành nạn nhân tiếp theo của nó.
Tiếc rằng, những sự thật bi thương, nhãn tiền ấy, chỉ lấy được chút nước mắt của chính những nạn nhân trực tiếp của thảm họa, còn lại, nơi tất cả mọi người, nó chỉ nhất thời, chỉ là sự thương hại; rồi tất cả lại trôi theo dòng nước lũ, trôi theo lòng tham của con người.
Rừng tiếp tục bị phá, bị khai thác! Người ta không chỉ phá rừng lấy gỗ làm nhà, nhưng phá rừng có qui hoạch, có hệ thống, có môn bài với hàng trăm, hàng ngàn hécta rừng tiếp tục bị chuyển đổi để phát triển các dự án thủy điện một cách ồ ạt, làm vỡ quy luật tự nhiên. Và dĩ nhiên, hậu quả tới đây sẽ càng ngày càng tàn khốc.
Trong thực tế, không phải hôm nay, sau cơn bão Yagi, mà từ nhiều năm nay, hàng loạt cơn lũ ống, lũ quét, sạt lở đất đã xảy ra tại nhiều địa phương trên cả nước, đặc biệt là tại các tỉnh miền núi phía Bắc, khiến cho hàng trăm người chết và mất tích; hàng ngàn ngôi nhà bị sập, hư hỏng, hàng vạn hécta lúa, hoa màu bị ngập úng - mất trắng, gia súc, gia cầm bị chết, cuốn trôi… thì ai cũng biết "thiên tai thì ít, nhân tai thì nhiều".
Nhân tai ở đây là do nạn phá rừng phòng hộ lấy gỗ, trồng hoa mầu, đặc biệt là làm thủy điện. Một khi rừng không còn, tấm lá chắn sống cho con người mất đi, thì đại họa sẽ đến. Chỉ cần một trận mưa lớn là nước chảy thẳng về xuôi, thành lũ quét, lũ ống “hỏi thăm” các bản, làng, dọc trên con đường nó đi qua và hôm qua đến lượt làng Nủ trở thành nạn nhân tiếp theo của nó.
Tiếc rằng, những sự thật bi thương, nhãn tiền ấy, chỉ lấy được chút nước mắt của chính những nạn nhân trực tiếp của thảm họa, còn lại, nơi tất cả mọi người, nó chỉ nhất thời, chỉ là sự thương hại; rồi tất cả lại trôi theo dòng nước lũ, trôi theo lòng tham của con người.
Rừng tiếp tục bị phá, bị khai thác! Người ta không chỉ phá rừng lấy gỗ làm nhà, nhưng phá rừng có qui hoạch, có hệ thống, có môn bài với hàng trăm, hàng ngàn hécta rừng tiếp tục bị chuyển đổi để phát triển các dự án thủy điện một cách ồ ạt, làm vỡ quy luật tự nhiên. Và dĩ nhiên, hậu quả tới đây sẽ càng ngày càng tàn khốc.
Ảnh: BBC
Một cuộc hoán cải sinh thái toàn diện
Vì thế, thiết tưởng, đã đến lúc, toàn dân cần phải nghiêm túc làm một "cuộc hoán cải sinh thái toàn diện", một cuộc hoán cải vừa mang tính cá nhân và mang tính cộng đồng.
Nơi mỗi cá nhân, cuộc hoán cải này phải bắt đầu từ một cuộc hoán cải nội tâm, nghĩa là mỗi người phải "nhận ra những sai lầm, tội lỗi, khuyết điểm và thất bại, chân thành sám hối và khát khao thay đổi"; (Phanxicô, Laudato Si, # 218) họ phải nói không với chủ nghĩa thực dụng, chủ nghĩa tiêu thụ, xóa bỏ lòng tham.
Về phía cộng đồng, cần mạnh mẽ gây ý thức cộng đồng về trách nhiệm bảo về môi trường sinh thái, cần có những chiến dịch cùng nhau chăm sóc ngôi nhà chung là trái đất.
Về phía chính quyền, cần thay đổi các chính sách về quản lý rừng, không đánh đổi "môi trường lấy kinh tế", quyết tâm và có giải pháp mạnh đối với các "dự án thủy điện", để bảo vệ rừng, cũng như hạn chế những tai họa…
Nơi mỗi cá nhân, cuộc hoán cải này phải bắt đầu từ một cuộc hoán cải nội tâm, nghĩa là mỗi người phải "nhận ra những sai lầm, tội lỗi, khuyết điểm và thất bại, chân thành sám hối và khát khao thay đổi"; (Phanxicô, Laudato Si, # 218) họ phải nói không với chủ nghĩa thực dụng, chủ nghĩa tiêu thụ, xóa bỏ lòng tham.
Về phía cộng đồng, cần mạnh mẽ gây ý thức cộng đồng về trách nhiệm bảo về môi trường sinh thái, cần có những chiến dịch cùng nhau chăm sóc ngôi nhà chung là trái đất.
Về phía chính quyền, cần thay đổi các chính sách về quản lý rừng, không đánh đổi "môi trường lấy kinh tế", quyết tâm và có giải pháp mạnh đối với các "dự án thủy điện", để bảo vệ rừng, cũng như hạn chế những tai họa…
Ảnh: thiennhien.net
Cần nhớ rằng, những cảnh báo "ăn của rừng, rưng rưng nước mắt", "bạn đong bằng đấu nào sẽ được đong lại bằng đấu ấy" không chỉ là đe dọa, nhưng đã nhãn tiền và tương lai sẽ còn tán khốc hơn nếu người dân đất nước này tiếp tục tham lam không chịu thay đổi!
Phải làm gì?
Docat 257: “Là người quản lý tốt thế giới thụ tạo” nghĩa là gì?
“Trở thành người quản lý tốt thế giới thụ tạo” không thể nào có nghĩa là chúng ta, với tư cách Kitô hữu, buộc phải bảo tồn toàn thể thiên nhiên như là một đối tượng chăm sóc của ta. Thiên nhiên là một hệ thống mở, không ngừng phát triển, và không phải là một loạt các điều kiện tĩnh cần được duy trì. Chỉ khi có một cách diễn đạt chính xác hơn theo thần học, sinh thái học, kinh tế học, đạo đức học hoặc văn hoá học về những khía cạnh cần được giữ gìn của thiên nhiên, thì chúng ta mới có những suy tư đầy ý nghĩa về những gì cần được bảo vệ và chăm sóc cũng như thời điểm, lý do và cách thức để có thể thực hiện điều đó.