Behold God’s Providence
Tham gia
17/12/23
Bài viết
954

Sinh sản nhân tạo hiện như là phao cứu sinh giúp các cặp vợ chồng hiếm muộn vượt khó trên hành trình tìm con. Tuy nhiên, sinh sản nhân tạo cũng đặt ra hàng loạt vấn đề liên quan tới đạo đức cần phải xem xét.​


thụ thai nhân tạo.jpg

Ảnh: benefitscanada.com

Theo thống kê mới nhất từ tổ chức Y tế thế giới, Việt Nam thuộc nhóm có tỉ lệ sinh thấp nhất nhưng tỉ lệ vô sinh lại cao nhất ở khu vực Châu Á - Thái Bình Dương. Trong đó, có hơn 1 triệu cặp vợ chồng đang cần khám và điều trị vô sinh hiếm muộn, phân nửa trong số đó nằm ở độ tuổi dưới 30.

Hiếm muộn là tình trạng một cặp vợ chồng sau thời gian chung sống và quan hệ tình dục thường xuyên, không sử dụng biện pháp tránh thai, nhưng lại không thể có con. Điều này có thể đến từ những nguyên nhân khác nhau, như bất thường về ống dẫn trứng, tử cung, buồng trứng, tinh trùng,…

Hiếm muộn hiện nay không chỉ đang là khó khăn riêng của các cặp vợ chồng, mà còn đang là một vấn đề nóng của xã hội. Gây nên tình trạng căng thằng, stress, trầm cảm cho các cặp vợ chồng muộn con, thậm chí gây mất cân bằng dân số do tỉ lệ sinh giảm, giảm tỉ lệ lao động trong tương lai.

Khi nhận thấy tình trạng này, nhiều cặp vợ chồng tìm đến các phương pháp sinh sản nhân tạo như thụ tinh nhân tạo, diễn ra bên ngoài cơ thể (như IVF và ICSI), thụ tinh nhân tạo dị ngẫu, thụ tinh nhân tạo đồng ngẫu,…Tuy nhiên, các phương pháp nêu trên lại đang tạo ra hàng loạt vấn đề liên quan tới đạo đức, xâm phạm tới giá trị sống của con người.

Trước hết, và đặt lên trên hết, mọi sự can thiệp y tế nào cũng phải coi phôi thai là người ngay từ khi thụ thai. Điều này có nghĩa là, khi trứng và tinh trùng gặp nhau, tạo thành tế bào đầu tiên, thì tế bào đó đã được coi là một con người hoàn chỉnh. Trong phương pháp thụ tinh nhân tạo, người ta sẽ kết hợp trứng và tinh trùng bên ngoài cơ thể để tạo ra phôi. Đáng nói là, người ta sẽ không chỉ tạo ra một phôi duy nhất, sẽ có từ 2, 3 thậm chí là 5 phôi, và sẽ chọn phôi khỏe mạnh nhất theo ưu thế di truyền để đưa lại vào trong tử cung của người phụ nữ. Đối với những phôi còn lại sẽ bị bỏ đi, đồng nghĩa với việc đã giết đi từ 1 tới 4 sinh mạng, thậm chí là nhiều hơn.

Bên cạnh đó, sự sinh sản của con người phải diễn ra trong hôn nhân giữa một người nam và một người nữ, trở thành cha mẹ chỉ khi cả hai thực hiện hành vi vợ chồng đối với nhau. Đó là hành vi duy nhất xứng đáng đem một sự sống mới vào thế giới. Việc sử dụng các phương pháp sinh sản như thụ tinh nhân tạo dị ngẫu, trong đó người hiến tinh không phải là người phối ngẫu, hoặc thụ tinh nhân tạo đồng ngẫu, trong đó người hiến tinh trùng là người phối ngẫu đều không được phép do tinh trùng được thu thập bên ngoài hành vi vợ chồng.

Chưa kể đến những công nghệ sinh sản mang đến những vấn đề nghiêm trọng hơn như đông lạnh tinh trùng và lưu trữ phôi bằng cách bảo quản lạnh. Những phôi này sẽ được sử dụng để nghiên cứu hoặc bỏ mặc cho chết. Điều này xâm phạm nặng nề tới phẩm giá và sự sống của đứa trẻ.

Đối với những cặp vợ chồng hiếm muộn, truyền sinh không phải là lý do duy nhất cho hôn nhân. Giữa họ vẫn tồn tại mối dây liên kết bất khả chia lìa, ngay cả khi hai vợ chồng không thể thụ thai. Họ được mời gọi hướng đến sự hiệp thông, thúc đẩy sự phát triển tình yêu thương nhau. Ngoài ra, các cặp vợ chồng hiếm muộn cũng có thể nhận con nuôi và coi chúng như hoa trái của sự hiến thân trọn vẹn và vĩnh viễn của đời sống hôn nhân, hoặc qua việc phục vụ tha nhân.​
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Podcast #1: Ba ơi, có những điều mẹ làm mà ba nên thấy | Phải làm gì? | Hôm nay con viết những dòng này không phải để trách ba, mà để ba thấy rõ hơn những điều mẹ đã làm cho gia đình mình. Con biết ba luôn yêu thương mẹ, nhưng có những khoảnh khắc nhỏ bé mà có lẽ ba đã vô tình lướt qua, những điều mà con tin rằng ba nên thấy.

3:12124 lượt xem

Bài viết chờ bạn bình luận

Bên trên