Thành viên
Tham gia
2/1/24
Bài viết
132

Em thương mến,

  • Có khi nào em tự hỏi mình: "Nước mắt có phải thể hiện sự yếu đuối?"​

  • Nếu em cho là vậy thì cùng với tôi nhìn một góc khác nhé.​


Cover_thư gửi em cô gái hay khóc thầm_phailamgi.jpg

Ảnh: beyondthebookends.com

Trong cuốn sách: “The boy, the mouse, the fox and the horse” của tác giả Charlie Mackenzy có một đoạn nói về việc cậu bé khi ở trên lưng bác ngựa đã sợ mà buông tay ra nên ngã xuống và khóc. Khi đó bác ngựa đã nói:

"Những giọt nước mắt chảy ra có lý do và chúng là sức mạnh của cháu chứ không phải là yếu đuối"

Có lẽ chúng ta sẽ mất nhiều thời gian để suy tư về câu nói này. Một điều mà có lẽ khó khăn hơn với những ai xuất phát từ nền văn hóa Châu Á đặc biệt là Việt Nam. Nơi mà quan niệm rằng: Khóc lóc là yếu đuối. Phải nín! Phải giấu nước mắt vào bên trong.

Nhưng hãy thử nhìn nước mắt với mặt tích cực hơn. Khi khóc thì mình đang...

...Dám khóc cho những gì mình yêu thương là can đảm.

...Dám khóc cho những khổ đau của mình là mạnh mẽ thể hiện cảm xúc chân thật nhất. Khi đó những người xung quanh luôn tìm cho họ khăn giấy không phải để nói họ nín đi, nhưng là để cho họ có thể khóc tiếp cho nỗi đau được chảy ra. Khi đó sẽ có ai đó đến ngồi cạnh hoặc ôm họ vào lòng để cho họ thấy họ không đơn độc trong nỗi đau đó. Họ xứng đáng được trân trọng và yêu thương.

....Dám khóc là sức mạnh bởi vì mọi giọt nước mắt đều có lý do. Càng lớn ta lại càng thấy lý do mình khóc rõ ràng hơn và sâu sắc hơn. Hành trình lớn lên và trưởng thành của mỗi người sẽ không bao giờ thiếu nước mắt và nụ cười. Cả hai đều góp phần tạo nên nét đặc trưng và cá vị của mỗi con người.

khóc thầm_phailamgi.jpg

Ảnh: revivechiropractickc.com

Em à, em đang lớn lên và cứ sống thật với cảm xúc của mình.
Nếu có cơ hội bên người yêu thương, em hãy chia sẻ với họ những nụ cười và cả những giọt nước mắt nhé. Vì chúng ta sẽ gia tăng yêu thương và nghị lực sống khi mở lòng ra với tha nhân.

Yeuthuong,

Happypencil

Phải làm gì?

Tông huấn Christus Vivit 83:

Nơi người trẻ, cũng có những va vấp, những thất bại và những ký ức buồn thảm hằn sâu trong tâm hồn. Thường đó là “thương tích gây ra bởi những thất bại trong lịch sử của chính mình, bởi những ước muốn không thành, bởi những kỳ thị và những bất công phải chịu, hoặc vì không cảm thấy được yêu thương hay công nhận”. Hơn nữa, “có cả những thương tích tinh thần, đó là sức nặng của những lỗi lầm đã phạm, của mặc cảm tội lỗi sau khi phạm sai lầm”. Giữa những thập giá này mà người trẻ phải vác lấy, có Đức Giêsu ở đó để trao ban cho họ tình bạn, niềm an ủi và sự đồng hành có sức chữa lành của Người. Còn Hội Thánh muốn trở nên khí cụ của Đức Giêsu trên con đường này, con đường dẫn đến phục hồi nội tâm và bình an cho tâm hồn.​
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Podcast #2: "Con yêu cha mẹ, nhưng không nói được nên lời" | Phải làm gì? | Không phải con không còn yêu cha mẹ, chỉ là con không biết cách thể hiện nữa. Giữa những guồng quay của cuộc sống, những tình cảm cứ mặc nhiên tồn tại mà không cần nói ra. Nhưng đôi khi, con tự hỏi: Liệu cha mẹ có thực sự cảm nhận được tình yêu đó không?

0 lượt xem

Bài viết chờ bạn bình luận

Bên trên