Thành viên
- Tham gia
- 2/1/24
- Bài viết
- 88
- Chủ đề Author
- #1
Một năm ở Sài Gòn, cuối cùng tôi cũng có dịp về quê ăn Tết. Trên chuyến xe đường dài, tôi cứ ngẩn người nhìn qua ô cửa kính, lòng vừa háo hức, vừa thấp thỏm. Háo hức vì sắp được gặp lại gia đình, thấp thỏm vì… chuyện quà cáp.
Từ khi quyết định về quê, tôi đã băn khoăn mãi: mua gì mang về làm quà?. Người miền Bắc mình có cái nếp nghĩ quen thuộc, "Đi xa về là phải có quà." Thói quen ấy vừa là nét đẹp văn hóa, vừa là gánh nặng âm thầm. Không phải ai cũng nói ra, nhưng tôi hiểu rằng nếu về tay không, ít nhiều cũng khiến mọi người hụt hẫng.
Sài Gòn hoa lệ lắm, cái gì cũng có, nhưng chính sự phong phú ấy lại khiến tôi khó chọn quà hơn. Mua gì để vừa đủ chân thành, vừa không quá phô trương? Quà cho ông bà, bố mẹ, cho anh chị, cho lũ cháu nhỏ ở quê – mỗi người một sở thích, một mong đợi.
Lang thang mãi giữa chợ Bến Thành, tôi cũng chọn được vài thứ: ít bánh mứt đặc sản miền Nam, vài chiếc khăn lụa cho mẹ, hộp trà thơm cho bố. Còn cho mấy đứa cháu, tôi mua vài món đồ chơi lạ mắt. Nhìn túi quà nặng trĩu, tôi chợt nhận ra mình vừa tiêu cũng gần kha khá. Nhưng nghĩ đến ánh mắt vui mừng của gia đình, tôi lại thấy ấm lòng.
Lang thang mãi giữa chợ Bến Thành, tôi cũng chọn được vài thứ: ít bánh mứt đặc sản miền Nam, vài chiếc khăn lụa cho mẹ, hộp trà thơm cho bố. Còn cho mấy đứa cháu, tôi mua vài món đồ chơi lạ mắt. Nhìn túi quà nặng trĩu, tôi chợt nhận ra mình vừa tiêu cũng gần kha khá. Nhưng nghĩ đến ánh mắt vui mừng của gia đình, tôi lại thấy ấm lòng.
Quê tôi, những món quà từ Sài Gòn luôn được mọi người xem là "sang trọng." Nhưng tôi hiểu rằng, điều khiến gia đình vui không chỉ là giá trị của quà, mà là cái tình tôi gửi gắm trong đó.
Thế nhưng, bên cạnh niềm vui ấy, tôi cũng thấy có chút áp lực. Nếu không có điều kiện mua quà, liệu mọi người có trách móc? Liệu tôi có bị xem là "đi xa về mà không biết nghĩ đến gia đình"? Câu hỏi ấy khiến tôi suy tư mãi.
Thế nhưng, bên cạnh niềm vui ấy, tôi cũng thấy có chút áp lực. Nếu không có điều kiện mua quà, liệu mọi người có trách móc? Liệu tôi có bị xem là "đi xa về mà không biết nghĩ đến gia đình"? Câu hỏi ấy khiến tôi suy tư mãi.
Tết năm nay, khi quây quần bên mâm cơm với gia đình, tôi không chỉ mang về những món quà nhỏ, mà còn mang cả những câu chuyện từ Sài Gòn, những bài học và trải nghiệm suốt một năm. Tôi chợt nghĩ, có lẽ món quà đẹp nhất mà bất cứ người con xa quê nào cũng có thể mang về chính là sự hiện diện của mình – trở về, ngồi lại, và cùng nhau sẻ chia những điều giản dị nhưng quý giá.
Bạn thì sao? Tết này bạn sẽ mang gì về cho gia đình? Hay bạn chỉ cần mang về chính mình?
Cùng chủ đề