Viết cho những ngày mệt mỏi với mạng xã hội

5.00 star(s) 1 Vote
Thành viên
Tham gia
17/12/24
Bài viết
93

Mỗi ngày, mở điện thoại ra, lướt qua lướt lại nhìn thấy ai cũng thành công, cũng hạnh phúc, ai cũng vui vẻ viên mãn, còn mình thì….chẳng đâu vào đâu?. Đó hẳn là cảm giác mà nhiều người trong chúng ta từng đối diện trên mạng xã hội.​


nghiện mạng xã hội.jpg
Ảnh: Canva

Người ta khoe những bữa ăn đắt tiền, bạn cũng muốn thử. Người ta du lịch sang chảnh, bạn cũng muốn đi. Người ta có người yêu đẹp đôi, bạn cũng khát khao như thế. Mỗi bức ảnh, mỗi video bạn lướt qua như nhắc bạn rằng mình vẫn đang thiếu thứ gì đó. Dần dần, bạn chẳng còn biết mình thực sự muốn gì. Bạn chỉ đang chạy theo những gì người khác vẽ ra, như một con thuyền lênh đênh giữa biển mà không biết mình nên chèo về đâu.

Nhưng, có lẽ sau bao năm dùng mạng xã hội, chúng ta nhận ra rằng, nơi đấy chỉ là một thế giới “lọc chọn”. Người ta chỉ khoe điều đẹp đẽ nhất, hoàn hảo nhất mà thôi. Phía sau những bức ảnh hoàn mỹ kia có thể là những ngày tháng mệt mỏi, áp lực, hoặc thậm chí là cô đơn đến trống rỗng. Cuộc sống thật không hoàn toàn lộng lẫy như một thước phim ngắn trên TikTok hay một story vài giây trên Instagram.

Sau bao năm dùng mạng xã hội, chúng ta bắt đầu nhận ra rằng, hãy cứ sống thật, chẳng cần chạy theo ai cả. Bình thản sống chậm lại, bước ra thế giới thực tận hưởng bữa cơm giản dị với gia đình, dành thời gian đọc một cuốn sách hay, trò chuyện với người thân, hay thinh lặng ngồi chia sẻ tâm tình với Chúa. Cuộc sống, chẳng cần phải giống ai cả, miễn thấy an lành trong tâm hồn là hạnh phúc.

Mạng xã hội, sau bao năm đã làm ta kiệt sức, giờ là lúc lùi lại, mỗi ngày tạm ngắt kết nối vài tiếng để kết nối lại với chính mình. Hạnh phúc đâu nằm ở tầm hình nhiều like, mà nằm trong bữa cơm đầy ắp tiếng cười với gia đình nhỏ của mình.

Cuộc sống của chúng ta đủ giá trị, đủ trọn vẹn, đủ đáng yêu ngay cả khi không ai "thả tim" cho mình. Đừng quên điều đó nhé.​
 

Đức cha Đaminh Đinh Huy Quảng: Vị Giám mục không ngai, không một lần dâng lễ đại trào | Phải làm gì?| Trong lịch sử Giáo hội Việt Nam thế kỷ 20, bên cạnh những vị mục tử được mọi người biết đến, còn có những vị mục tử, vì hoàn cảnh đã phải chịu chức cách bí mật (in pectore), không mũ, không gậy, không một lần dâng lễ đại trào. Đức Giám mục Đa Minh Đinh Huy Quảng, Giám mục Phó Giáo phận Bắc Ninh là một vị mục tử như vậy. Người ta chỉ biết được ngài là Giám mục vào năm 2007, sau khi qua đời 15 năm.

0 lượt xem

Bài viết chờ bạn bình luận

Bên trên