Behold God’s Providence
- Tham gia
- 17/12/23
- Bài viết
- 520
- Chủ đề Author
- #1
Sống trong một thế giới hiện đại hối hả, đầy sự áp lực, khiến việc mất kết nối với gia đình đang trở thành một vấn đề ngày càng phổ biến ở nhiều người trẻ hiện nay.
Ảnh: Phạm Trần Hoàn Thịnh/ unsplash.com
Ngày nay, áp lực mà người trẻ phải chịu không hề nhỏ. Ở một thời đại mà sự kỳ vọng về sự thành công, những giá trị về của cải vật chất được ưu tiên, thì gia đình luôn thường bị đặt sau.
Từ những áp lực công việc, học tập, xã hội, người trẻ ít có thời gian dành cho gia đình hơn so với các thế hệ trước, làm lu mờ đi sự kết nối và ý nghĩa trong mối quan hệ gia đình.
Bên cạnh đó, với sự phát triển của khoa học kỹ thuật, người trẻ ngày nay thường dành nhiều thời gian “sống” trên các trang mạng xã hội, đắm chìm vào điện thoại thông minh, hay máy tính cá nhân, thay vì các tương tác trực tiếp với gia đình. Điều này gây ra một hệ lụy, khiến cho việc trò chuyện, chia sẻ cảm xúc, kinh nghiệm sống ít được diễn ra giữa các thành viên, khiến mối quan hệ gia đình ngày càng trở nên xa lạ và lạnh lùng hơn.
Dù là vì bất cứ nguyên do nào, sự mất kết nối với gia đình của nhiều người trẻ hiện nay thường dẫn tới những hậu quả có ảnh hưởng sâu sắc và đau lòng.
Nhiều người trẻ có thể cảm thấy cô đơn, cô lập khi thiếu sự ủng hộ từ gia đình trong các thời khắc khó khăn, ảnh hưởng đến công việc, mối quan hệ, dần cảm thấy mất phương hướng và mất niềm tin vào bản thân.
Ảnh: mirror.asahi.com
Khi nói về gia đình, Giáo huấn xã hội của Giáo hội Công giáo cho rằng, gia đình là “tế bào đầu tiên và sống động của xã hội” (Sắc lệnh Apostoliam Actuositatem, Vaticano II), nơi con người học cách sống và cách yêu thương.
Gia đình cũng là hình thức hiệp thông đầu tiên giữa người với người, mà thông qua các tương tác gia đình, mỗi thành viên hiểu được ý nghĩa thế nào là làm người và cách sống các nhân đức. (x. TLHT #211)
Việc người trẻ đánh mất đi kết nối với gia đình không còn chỉ là vấn đề cá nhân nữa, mà còn là vấn đề của xã hội. Vì “mọi điều gia đình thực hiện cho chính mình, và cho các thành viên trong nội bộ gia đình thì cũng liên quan tới xã hội.” (Docat #118).
Chính vì thế, để giải quyết vấn đề này, cần có sự nhận thức và nỗ lực từ cả hai phía. Người trẻ cần hiểu rằng, “trải nghiệm về gia đình là vô cùng quan trọng cho mỗi cá nhân” (Docat #117), vì thế, cần dành thời gian và tâm trí để duy trì mối quan hệ này. Gia đình cũng cần tạo điều kiện, để mỗi người trẻ có thể thoải mái, tự tin giao tiếp và tương tác với các thành viên trong gia đình, cùng tạo nên những điều đáng nhớ và một gia đình bền chặt, hạnh phúc.
Ngày nay, áp lực mà người trẻ phải chịu không hề nhỏ. Ở một thời đại mà sự kỳ vọng về sự thành công, những giá trị về của cải vật chất được ưu tiên, thì gia đình luôn thường bị đặt sau.
Từ những áp lực công việc, học tập, xã hội, người trẻ ít có thời gian dành cho gia đình hơn so với các thế hệ trước, làm lu mờ đi sự kết nối và ý nghĩa trong mối quan hệ gia đình.
Bên cạnh đó, với sự phát triển của khoa học kỹ thuật, người trẻ ngày nay thường dành nhiều thời gian “sống” trên các trang mạng xã hội, đắm chìm vào điện thoại thông minh, hay máy tính cá nhân, thay vì các tương tác trực tiếp với gia đình. Điều này gây ra một hệ lụy, khiến cho việc trò chuyện, chia sẻ cảm xúc, kinh nghiệm sống ít được diễn ra giữa các thành viên, khiến mối quan hệ gia đình ngày càng trở nên xa lạ và lạnh lùng hơn.
Dù là vì bất cứ nguyên do nào, sự mất kết nối với gia đình của nhiều người trẻ hiện nay thường dẫn tới những hậu quả có ảnh hưởng sâu sắc và đau lòng.
Nhiều người trẻ có thể cảm thấy cô đơn, cô lập khi thiếu sự ủng hộ từ gia đình trong các thời khắc khó khăn, ảnh hưởng đến công việc, mối quan hệ, dần cảm thấy mất phương hướng và mất niềm tin vào bản thân.
Ảnh: mirror.asahi.com
Khi nói về gia đình, Giáo huấn xã hội của Giáo hội Công giáo cho rằng, gia đình là “tế bào đầu tiên và sống động của xã hội” (Sắc lệnh Apostoliam Actuositatem, Vaticano II), nơi con người học cách sống và cách yêu thương.
Gia đình cũng là hình thức hiệp thông đầu tiên giữa người với người, mà thông qua các tương tác gia đình, mỗi thành viên hiểu được ý nghĩa thế nào là làm người và cách sống các nhân đức. (x. TLHT #211)
Việc người trẻ đánh mất đi kết nối với gia đình không còn chỉ là vấn đề cá nhân nữa, mà còn là vấn đề của xã hội. Vì “mọi điều gia đình thực hiện cho chính mình, và cho các thành viên trong nội bộ gia đình thì cũng liên quan tới xã hội.” (Docat #118).
Chính vì thế, để giải quyết vấn đề này, cần có sự nhận thức và nỗ lực từ cả hai phía. Người trẻ cần hiểu rằng, “trải nghiệm về gia đình là vô cùng quan trọng cho mỗi cá nhân” (Docat #117), vì thế, cần dành thời gian và tâm trí để duy trì mối quan hệ này. Gia đình cũng cần tạo điều kiện, để mỗi người trẻ có thể thoải mái, tự tin giao tiếp và tương tác với các thành viên trong gia đình, cùng tạo nên những điều đáng nhớ và một gia đình bền chặt, hạnh phúc.
Trong thế giới hiện đại, người trẻ cần đặt sự ưu tiên vào việc duy trì và phát triển mối quan hệ gia đình, thay vì mất kết nối, nhằm tạo ra một gia đình và một cộng đồng xã hội hạnh phúc, yêu thương.
Phải làm gì?
Docat 118: Có phải gia đình cũng đóng góp điều gì đó cho xã hội?
Vâng, mọi điều gia đình thực hiện cho chính mình và cho các thành viên trong nội bộ gia đình thì cũng liên quan đến xã hội. Suy cho cùng, một xã hội chỉ phồn vinh nếu mọi thứ diễn ra tốt đẹp đối với các cá nhân trong xã hội, nếu họ cảm thấy được trân trọng và yêu mến. Trong gia đình, người ta học được cách đối xử cho và nhận nhờ hy sinh và chấp nhận, đó là cách đối xử hoàn toàn khác với kiểu đổi chác mua bán của cơ chế thị trường. Cũng thế, việc các cá nhân học biết trong gia đình ý nghĩa của trách nhiệm và liên đới sẽ có lợi cho xã hội: một người chứng tỏ mình có trách nhiệm và biết liên đới “trong những việc nhỏ” sẽ có thể làm như thế “trong những việc lớn”. Ở đâu người ta học biết tận tâm với người nghèo, bệnh nhân, hay người già yếu tốt hơn nếu không phải là ngay trong gia đình? Ở đâu người ta hiểu rõ hơn tình cảnh của người cô độc, tuyệt vọng, hay bị bỏ rơi nếu không phải là gia đình? Làm sao người ta có thể trở nên nhạy cảm với các vấn đề nan giải trong cấu trúc xã hội nếu gia đình của người ấy không làm gương? Như vậy, ta thấy gia đình góp một phần đáng giá, không thể thay thế, vào việc “nhân bản hoá xã hội” (C. Kissling).
Cùng chủ đề