Mái ấm huynh đệ Như Nghĩa - Nơi các em khiếm thị thấy được ánh sáng hy vọng

5.00 star(s) 1 Vote
Phù vân nối phù vân Thời gian cứ xoay vần
Tham gia
29/12/23
Bài viết
204

Lần đầu tiên tôi đặt chân đến Mái ấm Huynh Đệ Như Nghĩa, một cảm xúc mãnh liệt dâng trào trong lòng. Mái ấm được quý Sơ Phan Sinh Thừa Sai thành lập vào năm 1993 tại Bình Tân, Sài Gòn.​

Không gian ấy, suốt hơn 31 năm qua, đã trở thành mái nhà của những đứa trẻ khiếm thị bị bỏ rơi hoặc sinh ra trong những gia đình có hoàn cảnh khó khăn. Hiện tại, dưới sự chăm sóc và dẫn dắt của Sơ Maria Nguyễn Thị Ngân Hoài cùng các Sơ khác, Mái ấm Huynh Đệ Như Nghĩa hiện là nơi 43 em nhỏ từ 6 đến 18 tuổi tìm thấy tình yêu thương và sự chăm sóc. Nơi các em thấy được ánh sáng hy vọng về một tương lai tốt đẹp hơn​

phailamg_mái ấm huynh đệ Như Nghĩa_cv.jpg


Những bức tường của Mái ấm vẫn còn in dấu thời gian, nhưng không gian ấm áp và tiếng cười của các em vang vọng khắp nơi. Điều làm tôi xúc động nhất chính là sự kiên cường và nghị lực phi thường của các em. Dù không nhìn thấy ánh sáng của thế giới bên ngoài, các em vẫn học cách "nhìn" bằng trái tim và ý chí.

Mỗi ngày, các em được đi học, rèn luyện nhiều kỹ năng như đàn tranh, sáo, học hát, và vi tính. Tự hào thay, một số em đã thi đỗ vào các trường đại học danh tiếng như RMIT, Fullbright, và Nhạc viện Thành phố. Nhiều anh chị khác đã tốt nghiệp đại học hoặc học nghề, có công việc ổn định, lập gia đình và có con. Câu chuyện của họ không chỉ là minh chứng cho nghị lực và khả năng vươn lên không giới hạn, mà còn là nguồn cảm hứng cho bất kỳ ai may mắn được nghe kể.



Nhìn vào cuộc đời các em, tôi tự hỏi: "Các em tìm thấy niềm vui thế nào khi phải đối diện với sự khiếm khuyết từ khi mới sinh? Các em tha thứ thế nào khi bị cha mẹ bỏ rơi? Các em đối thoại thế nào với cuộc đời đầy những mặc cảm u ám của bóng tối?" Những câu hỏi này cứ ám ảnh tôi trong những ngày đầu tiên đến thăm các em.

Nhìn các em trong giờ cơm trưa, giặt đồ, phơi đồ, học đàn tranh, và học sáo, tôi nhận ra một điều quan trọng: Chính sự cưu mang, dạy dỗ nhẫn nại của Quý Sơ đã chữa lành phần nào vết thương bị người thân bỏ rơi và xoa dịu nỗi mặc cảm khiếm khuyết nơi các em. Các Sơ không chỉ là những người giáo viên, mà còn là những người mẹ, những người bạn đồng hành, chia sẻ từng giọt mồ hôi, từng giọt nước mắt, từng nụ cười với các em.
Quý Sơ, với tình yêu thương vô bờ bến, như những người mẹ thầm lặng, không ngừng hy sinh và tưới tắm tình yêu vào những tâm hồn non nớt. Sự kiên nhẫn và lòng nhân ái của các Sơ đã vun đắp niềm vui và hy vọng cho các em, giúp họ rèn luyện nghị lực và khả năng tự lập. Những bài học về sự tự tin, tinh thần vượt khó, và yêu thương tha thứ không chỉ giúp các em mở rộng tầm nhìn về cuộc sống mà còn giúp họ trở thành những công dân có ích, biết cảm thông và chia sẻ với người khác.

Những giọt mồ hôi, nước mắt và nụ cười tại Mái ấm Huynh Đệ Như Nghĩa là những chứng nhân cho sức mạnh của tình yêu thương và sự kiên trì. Mỗi ngày tại mái ấm này là một ngày đầy ắp tình thương và hy vọng, nơi các em khiếm thị được chăm sóc, được yêu thương, và hơn hết, được trao cơ hội để tỏa sáng.



phailamg_mái ấm huynh đệ Như Nghĩa_cv5.jpg
z5580604789310_3110547c3edb28a8d3899d2cbd904421.jpg

phailamg_mái ấm huynh đệ Như Nghĩa_cv3.jpg

phailamg_mái ấm huynh đệ Như Nghĩa_cv1.jpg

phailamg_mái ấm huynh đệ Như Nghĩa_cv2.jpg

phailamg_mái ấm huynh đệ Như Nghĩa_cv6.jpg

 

Khoảnh khắc cuối đời của thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II

0 lượt xem

Bài viết chờ bạn bình luận

Bên trên