phailamgi?
- Tham gia
- 25/1/24
- Bài viết
- 247
- Chủ đề Author
- #1
Trong Giáo Hội, sự tham gia của các cá nhân và nhóm cộng đồng thường mang tính hai mặt. Mặt này, nó thể hiện niềm tin sâu sắc và mong muốn hành động dựa trên giáo lý và tinh thần đạo đức. Mặt kia, nó có thể biến thành hành vi phản bội những nền tảng cốt lõi của Giáo Hội khi các hành động đó dẫn đến sự chia rẽ và mất đoàn kết.
Câu hỏi là: Khi nào thì sự tham gia trong Giáo Hội lại trở thành sự phản bội?
Câu hỏi này không chỉ khơi gợi suy ngẫm sâu sắc về bản chất của đức tin và sứ mệnh giáo hội mà còn về vai trò của những cá nhân "tiên tri" trong việc thúc đẩy sự đổi mới.
Ảnh: romancatholicman.com
Các nhóm và tổ chức trong Giáo Hội thường đưa ra quyết định ly khai với Giáo Hội Toàn cầu khi họ cảm thấy rằng các quyết sách hoặc hướng đi chính thức không còn phù hợp với nhận thức của họ về giáo lý hoặc công lý. Họ có thể cảm thấy rằng, để giữ gìn lương tâm và sứ mệnh tiên tri của mình. Họ cần phải hành động khác đi, thậm chí đôi khi là chống lại những chỉ thị của Giáo Hội. Ví dụ, việc sử dụng vũ lực để đối kháng lại một chế độ dân sự bất công hoặc việc từ chối tuân theo những mệnh lệnh nhất định có thể được coi là hành động mang tính tiên tri, nhằm chỉ ra và phản đối những bất công hoặc sai lầm trong Giáo Hội và xã hội.
Tuy nhiên, điều cần thiết là phải phân biệt giữa "sự can đảm mang tính tiên tri" với sự ngoan cố và tự mãn. Sự ngoan cố và tự mãn có thể dẫn đến bất tuân và chia rẽ trong Giáo Hội. Sự tham gia mang tính tiên tri thật sự phải hướng tới việc mang lại sự đổi mới tích cực và cần thiết cho Giáo Hội, không phải là để phục vụ cho mục đích cá nhân hoặc nhóm nhỏ.
Những nhà tiên tri thực sự trong Giáo Hội không chỉ đơn thuần là những người lên tiếng chống lại, mà họ còn giúp Giáo Hội nhận ra và đối mặt với những khiếm khuyết và thách thức của mình, như vấn đề của công nhân hoặc tự do báo chí. Họ là những người giúp Giáo Hội không chỉ tồn tại mà còn phát triển trong sự thật và công lý.
Sự tham gia trong Giáo Hội trở thành sự phản bội khi nó dẫn đến sự chia rẽ không cần thiết, bất tuân không chính đáng, và làm lu mờ đi những giá trị cốt lõi mà Giáo Hội đại diện. Sự khôn ngoan, lòng bác ái và sự tìm kiếm sự thật phải luôn là những nguyên tắc hướng dẫn mọi hành động trong khuôn khổ giáo lý và đức tin mà Giáo Hội đã xây dựng và duy trì qua các thế hệ.
Ảnh: newyorker.com
Phải Làm Gì?
Docat 325: Khi nào sự tham gia trong Giáo Hội lại phản bội những nền tảng của Giáo Hội?"
Nhiều lần các nhóm, các cộng đồng và các tổ chức Giáo Hội từ bỏ sự hợp nhất với Giáo hội Toàn cầu vì nghĩ rằng họ phải hành động hoặc quyết định cách khác về một vấn đề cụ thể. Lý do thường đưa ra để biện minh cho sự phân ly là sự cần thiết phải có một hành động tiên tri được dự báo trước - dù đó là việc sử dụng vũ khí chống lại chế độ dân sự bất công, chống lại mệnh lệnh của Giáo Hội, hoặc cử hành Thánh Thể không hợp lệ với các Kitô hữu thuộc các giáo phái khác. Thật ra, Giáo Hội cần đến các tiên tri giúp mang lại sự đổi mới cho tốt hơn giữa lòng Giáo Hội. Nếu không có họ, Giáo Hội không bao giờ thức tỉnh trước những vấn đề của công nhân hoặc có thể bỏ lỡ hoàn toàn bước tiến triển quan trọng về tự do báo chí. Vì vậy, điều luôn luôn quan trọng là cần kiểm tra kỹ xem sự “can đảm mang tính tiên tri” có thật sự phục vụ Giáo Hội không hay bắt nguồn từ sự ngoan cố và tự mãn để rồi đem lại hậu quả là sự bất tuân và chia rẽ.