phailamgi?
- Tham gia
- 25/1/24
- Bài viết
- 253
- Chủ đề Author
- #1
Có hai trạng thái đối lập trong gia đình về cách bố mẹ đối xử với con cái. Một là quan tâm quá mức, cưng chiều, lo hết mọi thứ cho con, không để con động chân động tay vào bất cứ việc gì. Hai là mặc con muốn làm gì thì làm. Cả hai cách đối xử này sẽ gây ra những hệ quả xấu trong sự phát triển của con cái và mối tương quan trong gia đình. Giáo huấn xã hội của Giáo Hội có đưa ra nguyên tắc bổ trợ. Đây là một nguyên tắc cần thiết để xây dựng xã hội, tổ chức và có thể áp dụng trong các gia đình.
Nguyên tắc bổ trợ là gì?
Mỗi nhiệm vụ xã hội luôn được giao trước tiên cho nhóm nhỏ nhất có thể thực hiện nhiệm vụ đó. Một nhóm ở cấp cao hơn có thể đảm nhận trách nhiệm chỉ khi nào nhóm nhỏ hơn không giải quyết được vấn đề. Tuy vậy, nếu nhóm nhỏ hơn cần sự giúp đỡ để thực hiện nhiệm vụ, nhóm cao cấp hơn phải hỗ trợ. (Docat #95)
Áp dụng nguyên tắc bổ trợ trong gia đình
Từ trên xuống dưới
- Tôn trọng sự độc lập: Mỗi thành viên trong gia đình, từ trẻ em đến người lớn, đều được khuyến khích để phát triển sự độc lập, tự lập trong cuộc sống hàng ngày. Điều này bao gồm việc tự giải quyết các vấn đề cá nhân, tự quản lý tài chính, và tự ra quyết định trong các tình huống khác nhau.
Con cái cần làm việc nhà trong khả năng, làm bài tập về nhà, lập thời gian biểu, đưa ra các sáng kiến để quản lý tài chính…
- Khuyến khích sự tự giác và tự chủ: Gia đình nên tạo điều kiện cho các thành viên tự xác định mục tiêu và theo đuổi đam mê của bản thân. Việc này không chỉ giúp mỗi người phát triển cá nhân mà còn củng cố niềm tin vào khả năng tự giải quyết vấn đề.
Nếu con muốn đi du lịch với nhóm bạn trong lớp, cha mẹ có thể khuyến khích con tự lên kế hoạch cho buổi đi chơi, kế hoạch kiếm tiền để trả chi phí cho chuyến du lịch…
Từ dưới lên trên
- Sự hỗ trợ khi cần thiết: Khi một thành viên trong gia đình gặp khó khăn không thể tự giải quyết, các thành viên khác nên sẵn lòng hỗ trợ. Sự hỗ trợ này có thể dưới hình thức tư vấn, hỗ trợ tài chính, hoặc đơn giản chỉ là lắng nghe và động viên tinh thần. Nên nhớ, hỗ trợ chứ không phải làm thay.
Khi con có bài tập khó không thể tự giải được, bố mẹ hoặc anh chị có thể hướng dẫn chứ không làm thay em…
- Giao tiếp hiệu quả: Gia đình nên thúc đẩy môi trường giao tiếp cởi mở, nơi mọi người có thể chia sẻ suy nghĩ, cảm xúc, và vấn đề của bản thân một cách thoải mái. Việc này giúp xác định nhanh chóng khi nào và làm thế nào một thành viên cần sự hỗ trợ từ gia đình.
Sáng kiến cá nhân cần phải được khuyến khích, vì có khả năng giúp đỡ chính mình là một yếu tố quan trọng của phẩm giá làm người. (Docat #95)
Nguyên tắc bổ trợ có thể được áp dụng trong gia đình thông qua việc tôn trọng và khuyến khích sự độc lập, tự lập của mỗi thành viên, đồng thời cung cấp sự hỗ trợ cần thiết khi một thành viên không thể tự giải quyết được vấn đề của mình. Việc này không chỉ giúp phát triển kỹ năng sống và tăng cường mối quan hệ giữa các thành viên trong gia đình mà còn góp phần vào việc xây dựng một xã hội tự lực, có trách nhiệm.
Phải Làm Gì?
Docat 95: Nguyên tắc bổ trợ là gì?
Mỗi nhiệm vụ xã hội luôn được giao trước tiên cho nhóm nhỏ nhất có thể thực hiện nhiệm vụ đó. Một nhóm ở cấp cao hơn có thể đảm nhận trách nhiệm chỉ khi nào nhóm nhỏ hơn không giải quyết được vấn đề. Tuy vậy, nếu nhóm nhỏ hơn cần sự giúp đỡ để thực hiện nhiệm vụ, nhóm cao cấp hơn phải hỗ trợ. Sự sắp đặt này được tóm tắt bằng → Nguyên tắc Bổ trợ, và → Đề nghị Hỗ trợ. Ví dụ, nếu một gia đình gặp chuyện khó giải quyết, Nhà nước chỉ có thể can thiệp nếu gia đình đó hay bậc cha mẹ đã mang nhiều gánh nặng và không thể giải quyết được vấn đề. Nguyên tắc bổ trợ ra đời để gia tăng quyền tự do của cá nhân, nhóm, đoàn thể, và để ngăn chặn sự tập trung quyền lực quá mức. Sáng kiến cá nhân cần phải được khuyến khích, vì có khả năng giúp đỡ chính mình là một yếu tố quan trọng của phẩm giá làm người. Nguyên tắc bổ trợ được hình thành lần đầu tiên năm 1931, trong Thông điệp Quadragesimo Anno của Giáo hoàng Piô XI.
Đọc thêm:
Cùng chủ đề