Đi tìm chân lý
- Tham gia
- 25/1/24
- Bài viết
- 619
- Chủ đề Author
- #1
Trong xã hội hiện đại, luật pháp được kỳ vọng là công cụ để bảo vệ lợi ích chung, công ích “bao gồm toàn bộ những điều kiện của đời sống xã hội nhờ đó con người, gia đình và xã hội có thể đạt tới sự hoàn thiện riêng của mình một cách thoả đáng và dễ dàng hơn” (Công đồng Vaticanô II, GS 74). Tuy nhiên, không phải lúc nào luật pháp cũng thực thi nhiệm vụ này một cách hiệu quả. Một trong những ví dụ điển hình là việc đề xuất ban hành quy định giới hạn số giờ làm thêm đối với sinh viên, trong bối cảnh học phí liên tục tăng cao.
Ảnh: VOV
Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội đề xuất học sinh, sinh viên đủ 15 tuổi trở lên được làm thêm, nhưng không quá 20 giờ trong 1 tuần trong kỳ học, và không quá 48 giờ trong 1 tuần trong kỳ nghỉ. (theo vneconomy.vn)
Thứ nhất, tuổi đi học đã phải đi làm với tất cả lo lắng như người đi làm, không được toàn tâm toàn ý học, phải đi làm rất nhiều để bù chi phí học với gia đình đã là một thiệt thòi cho tuổi trẻ. Dù nhiều người giải thích theo hướng lợi ích, đi làm trải nghiệm, giá trị lao động... nhưng học và nghiên cứu mới là lợi ích ưu tiên.
Thứ hai, quy định này, dù có ý định bảo vệ sinh viên khỏi sự kiệt sức do làm việc quá sức, lại vô tình tạo ra một áp lực tài chính nặng nề hơn cho chính họ. Khi học phí tăng, nhu cầu làm thêm của sinh viên để đáp ứng các chi phí học tập và sinh hoạt cũng tăng theo. Giới hạn số giờ làm thêm khiến sinh viên khó có thể kiếm đủ thu nhập để trang trải các khoản phí này, đẩy họ vào tình thế tiến thoái lưỡng nan: bỏ học vì không đủ khả năng tài chính, hoặc phải vay mượn.
Thứ ba, hệ quả của một quyết định không chỉ sinh viên chịu ảnh hưởng, các chủ cửa hàng cũng phải đối mặt với khó khăn khi không thể sử dụng lực lượng lao động sinh viên linh hoạt như trước. Họ buộc phải thuê thêm nhân viên để đáp ứng nhu cầu công việc, khiến chi phí hoạt động tăng lên. Điều này có thể dẫn đến việc tăng giá sản phẩm hoặc dịch vụ, ảnh hưởng tiêu cực đến nền kinh tế địa phương.
Ảnh: vneconomy.vn
Luật pháp khi không phản ánh đầy đủ và cân bằng lợi ích của tất cả các bên liên quan, không chỉ làm suy yếu niềm tin vào hệ thống pháp luật mà còn cản trở sự phát triển kinh tế - xã hội của cả cộng đồng. Một quy định hiệu quả nên là quy định được xây dựng trên nền tảng hiểu biết sâu sắc về thực tiễn sống và thấu hiểu nhu cầu thực tế của người dân.
Trong trường hợp này, việc cân nhắc lại các quy định, đặc biệt là trong bối cảnh khủng hoảng kinh tế hoặc bất ổn xã hội, là điều cần thiết để đảm bảo rằng luật pháp không chỉ tồn tại để điều chỉnh hành vi mà còn phải bảo vệ và nâng cao chất lượng cuộc sống của mọi người dân. Chính phủ và các nhà lập pháp cần lắng nghe ý kiến từ cộng đồng, đặc biệt là từ những người trực tiếp chịu ảnh hưởng của các quy định, để điều chỉnh luật pháp cho phù hợp, đảm bảo công ích là trên hết.
Phải Làm Gì?
Docat 87: “Công ích” nghĩa là gì?
Công đồng Vaticanô II giải thích công ích là “toàn bộ những điều kiện của đời sống xã hội cho phép những tập thể, và các phần tử riêng rẽ của tập thể, có thể đạt tới sự hoàn hảo của mình một cách đầy đủ và dễ dàng hơn” (GS 26). Mục tiêu của cá nhân là thực hiện điều tốt. Mục tiêu của xã hội là công ích. “Thật ra, công ích có thể hiểu như là chiều kích xã hội và cộng đồng của điều tốt theo luân lý” (Tóm lược Học thuyết Xã hội, 164). Công ích chỉ điều tốt cho tất cả mọi người và cả điều tốt cho toàn thể một con người. Công ích, trước hết, đòi hỏi những tiêu chuẩn về một trật tự pháp lý theo quy định của một nhà nước pháp quyền. Kế đến, cần phải quan tâm duy trì các phương tiện tự nhiên để sinh tồn. Trong khuôn khổ này, các quyền của mỗi người về thực phẩm, chỗ ở, y tế, việc làm và tiếp cận giáo dục phải được bảo đảm. Cũng cần phải có quyền tự do tư tưởng, tự do hội họp và tự do tôn giáo. Tại đây, những đòi hỏi về công ích trùng hợp với nhân quyền phổ quát.