- Chủ đề Author
- #1
Piero di Cosimo, họa sĩ thời Phục hưng nổi tiếng với trí tưởng tượng phong phú và phong cách độc đáo, đã tạo ra một bức tranh vô cùng sống động và ý nghĩa về cuộc gặp gỡ giữa Đức Mẹ Maria và Thánh Elizabeth (hay Bà Thánh Isave). Bức họa mang tên Sự thăm viếng - The Visitation
Bức tranh Sự Thăm Viếng (The Visitation) của Piero di Cosimo được hoàn thành vào khoảng những năm 1489 - 1490, trong thời kỳ Phục hưng Ý. Tác phẩm này nằm trong loạt tranh mà Piero thực hiện cho nhà thờ San Gallo ở Florence, Ý, và hiện được trưng bày tại Bảo tàng Nghệ thuật Quốc gia (National Gallery of Art) ở Washington, D.C., Hoa Kỳ.
Trong bức họa, Maria và Elizabeth nhìn nhau với ánh mắt trân trọng, như đang chia sẻ cùng nhau niềm vui về những thiên chức đặc biệt mà họ đang mang trong lòng. Maria dịu dàng đặt tay lên vai Elizabeth, người đã nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong con người Maria và đã thốt lên rằng: “Bởi đâu tôi được Mẹ Chúa tôi đến viếng thăm?” (Luca 1, 42).
Cùng lúc đó, Thánh Gioan Tẩy Giả đã vui mừng trong lòng mẹ, báo hiệu lời hứa của Thiên Chúa về sự cứu độ. Trong một cảnh đầy cảm xúc, Maria trả lời bằng lời ngợi khen của Kinh Magnificat: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hớn hở vui mừng…” (Luca 1, 46-47), bày tỏ sự khiêm nhường trước hồng ân Thiên Chúa.
Piero đã tạo ra sự tương phản mạnh mẽ giữa trang phục của hai người phụ nữ. Trong khi Elizabeth mặc áo nâu giản dị, Maria khoác áo choàng xanh viền vàng và váy đỏ, tượng trưng cho vai trò Nữ Vương và thần tính trong bụng Người. Chiếc khăn mỏng nhẹ trên đầu Maria cũng là một chi tiết tinh tế, nhấn mạnh tính thánh thiện và thuần khiết.
Tại trung tâm bức tranh là cái bắt tay của Maria và Elizabeth. Dường như đây không chỉ là sự thân thiện của những người bạn, mà còn là một biểu tượng của lời hứa và niềm hy vọng. Nhiều nhà thần học Ki-tô giáo cho rằng, đây là một "sự kết nối thiêng liêng" khi Thánh Gioan Tẩy Giả trong bụng mẹ cảm nhận sự hiện diện của Đấng Cứu Thế.
Phía dưới chân họ, Piero khắc họa một bông hoa đỏ cô độc – hoa bìm bìm đỏ – biểu tượng cho tình yêu cứu rỗi. Phần nền của bức họa là một vùng biển rộng, ám chỉ đến lần tái ngộ sau này của Maria và Gioan bên bờ sông Jordan khi Gioan làm phép rửa cho Chúa Giêsu.
Một điểm thú vị là sự xuất hiện của thánh Nicôla mang theo ba quả cầu vàng - biểu tượng cho lòng nhân ái, độ lượng và thánh Antôn viện phụ cầm cây gậy - biểu tượng cho sự từ bỏ và lòng sùng kính. Cả hai đều thể hiện thái độ tĩnh lặng và suy tư, như một lời nhắc nhở cho chúng ta về tầm quan trọng của việc tịnh tâm và chiêm nghiệm Lời Chúa.
Cùng với sự khắc họa tinh tế, Piero còn xây dựng nền cảnh phức tạp, chia ra hai thành phố tượng trưng cho thành phố của con người và thành phố của Thiên Chúa. Ở phía của Elizabeth là cảnh tàn bạo của cuộc tàn sát trẻ vô tội, trong khi bên kia là cảnh Chúa giáng sinh êm đềm, nơi tình yêu và hy vọng được trân trọng.
Sự kiện Đức Bà đi viếng Bà Thánh Isava, dưới góc nhìn của Piero, là một minh chứng cho sự hiện diện thầm lặng nhưng vô cùng mạnh mẽ của Thiên Chúa giữa đời sống hàng ngày. Điều đó nhắc nhở chúng ta về vai trò của tình yêu thương và lòng trân trọng trong các mối quan hệ, đồng thời kêu gọi mỗi người biết lắng nghe và nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong những người mà ta gặp gỡ, để chúng ta trở thành những khí cụ cho tình yêu của Chúa trong cuộc đời này
Cùng lúc đó, Thánh Gioan Tẩy Giả đã vui mừng trong lòng mẹ, báo hiệu lời hứa của Thiên Chúa về sự cứu độ. Trong một cảnh đầy cảm xúc, Maria trả lời bằng lời ngợi khen của Kinh Magnificat: “Linh hồn tôi ngợi khen Chúa, và thần trí tôi hớn hở vui mừng…” (Luca 1, 46-47), bày tỏ sự khiêm nhường trước hồng ân Thiên Chúa.
Piero đã tạo ra sự tương phản mạnh mẽ giữa trang phục của hai người phụ nữ. Trong khi Elizabeth mặc áo nâu giản dị, Maria khoác áo choàng xanh viền vàng và váy đỏ, tượng trưng cho vai trò Nữ Vương và thần tính trong bụng Người. Chiếc khăn mỏng nhẹ trên đầu Maria cũng là một chi tiết tinh tế, nhấn mạnh tính thánh thiện và thuần khiết.
Tại trung tâm bức tranh là cái bắt tay của Maria và Elizabeth. Dường như đây không chỉ là sự thân thiện của những người bạn, mà còn là một biểu tượng của lời hứa và niềm hy vọng. Nhiều nhà thần học Ki-tô giáo cho rằng, đây là một "sự kết nối thiêng liêng" khi Thánh Gioan Tẩy Giả trong bụng mẹ cảm nhận sự hiện diện của Đấng Cứu Thế.
Phía dưới chân họ, Piero khắc họa một bông hoa đỏ cô độc – hoa bìm bìm đỏ – biểu tượng cho tình yêu cứu rỗi. Phần nền của bức họa là một vùng biển rộng, ám chỉ đến lần tái ngộ sau này của Maria và Gioan bên bờ sông Jordan khi Gioan làm phép rửa cho Chúa Giêsu.
Một điểm thú vị là sự xuất hiện của thánh Nicôla mang theo ba quả cầu vàng - biểu tượng cho lòng nhân ái, độ lượng và thánh Antôn viện phụ cầm cây gậy - biểu tượng cho sự từ bỏ và lòng sùng kính. Cả hai đều thể hiện thái độ tĩnh lặng và suy tư, như một lời nhắc nhở cho chúng ta về tầm quan trọng của việc tịnh tâm và chiêm nghiệm Lời Chúa.
Cùng với sự khắc họa tinh tế, Piero còn xây dựng nền cảnh phức tạp, chia ra hai thành phố tượng trưng cho thành phố của con người và thành phố của Thiên Chúa. Ở phía của Elizabeth là cảnh tàn bạo của cuộc tàn sát trẻ vô tội, trong khi bên kia là cảnh Chúa giáng sinh êm đềm, nơi tình yêu và hy vọng được trân trọng.
Sự kiện Đức Bà đi viếng Bà Thánh Isava, dưới góc nhìn của Piero, là một minh chứng cho sự hiện diện thầm lặng nhưng vô cùng mạnh mẽ của Thiên Chúa giữa đời sống hàng ngày. Điều đó nhắc nhở chúng ta về vai trò của tình yêu thương và lòng trân trọng trong các mối quan hệ, đồng thời kêu gọi mỗi người biết lắng nghe và nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong những người mà ta gặp gỡ, để chúng ta trở thành những khí cụ cho tình yêu của Chúa trong cuộc đời này
- Ảnh trong bài: National Gallery of Art