Thành viên
- Tham gia
- 21/4/25
- Bài viết
- 11
- Chủ đề Author
- #1
Từ Piô XI đến Phanxicô, sau đây là số ngày cần thiết để bầu chọn các vị giáo hoàng. Đâu là mật nghị Hồng y ngắn nhất và dài nhất trong lịch sử Giáo hội?
Trong thời gian gần đây, mật nghị Hồng y — cuộc họp của các Hồng y để bầu Giáo hoàng mới — thường chỉ kéo dài vài ngày, đôi khi chỉ vài giờ. Không phải vài tuần, cũng không phải vài tháng. Việc bầu chọn Giáo hoàng thường diễn ra nhanh chóng, nhờ vào ý thức rằng thế giới Công giáo — và không chỉ thế — đang cần một người hướng dẫn chắc chắn. Từ năm 1922 đến nay, đây là thời gian diễn ra các mật nghị đã chọn ra tám vị Giáo hoàng gần nhất: Piô XI, Piô XII, Gioan XXIII, Phaolô VI, Gioan Phaolô I, Gioan Phaolô II, Bênêđictô XVI và Phanxicô.
Ảnh: Vatican Media
Piô XI (1922)
Mật nghị bầu Tổng Giám mục Achille Ratti của Milano làm Giáo hoàng Piô XI kéo dài 4 ngày. Bắt đầu ngày 1 tháng 2 năm 1922 và kết thúc ngày 6 tháng 2, sau 14 lần bỏ phiếu. Đây là một cuộc bầu chọn không dễ đoán trước, trong đó vai trò trung gian giữa phe bảo thủ và cải cách của Ratti mang tính quyết định.
Piô XII (1939)
Việc bầu Eugenio Pacelli, Quốc vụ khanh của Piô XI, diễn ra cực kỳ nhanh chóng. Mật nghị bắt đầu ngày 1 tháng 3 năm 1939 và kết thúc ngay hôm sau, ngày 2 tháng 3, chỉ sau 3 vòng bỏ phiếu. Đây là một kỷ lục về tốc độ, nhờ vào uy tín quốc tế rất cao của Pacelli vào thời điểm ngay trước Thế chiến II.
Gioan XXIII (1958)
Mật nghị kéo dài từ ngày 25 đến 28 tháng 10 năm 1958, với tổng cộng 11 vòng bỏ phiếu. Các ứng viên được nhắc đến nhiều là:
• Gregorio Pietro Agagianian, Hồng y người Armenia, Tổng trưởng Thánh bộ Truyền giáo, được coi là biểu tượng của Giáo hội hoàn vũ.
• Giuseppe Siri, Tổng Giám mục Genova, đại diện cho lập trường bảo thủ và chống cộng mạnh mẽ.
• Angelo Giuseppe Roncalli, Thượng phụ Venezia, không được xem là ứng viên hàng đầu, nhưng lại là người được nhiều Hồng y đánh giá cao vì tính cách khiêm tốn, linh hoạt và gần gũi với dân chúng.
Ban đầu, phiếu được chia đều cho Siri và Agagianian, nhưng dần bế tắc. Sau nhiều vòng bỏ phiếu không đưa đến kết quả rõ ràng, các Hồng y tìm đến một ứng viên dung hòa, cao niên nhưng được kính trọng: Angelo Roncalli, khi ấy đã 76 tuổi.
Ngày 28 tháng 10 năm 1958, vào vòng bỏ phiếu thứ 11, Angelo Giuseppe Roncalli được bầu làm Giáo hoàng. Ngài lấy tước hiệu là Gioan XXIII.
• Gregorio Pietro Agagianian, Hồng y người Armenia, Tổng trưởng Thánh bộ Truyền giáo, được coi là biểu tượng của Giáo hội hoàn vũ.
• Giuseppe Siri, Tổng Giám mục Genova, đại diện cho lập trường bảo thủ và chống cộng mạnh mẽ.
• Angelo Giuseppe Roncalli, Thượng phụ Venezia, không được xem là ứng viên hàng đầu, nhưng lại là người được nhiều Hồng y đánh giá cao vì tính cách khiêm tốn, linh hoạt và gần gũi với dân chúng.
Ban đầu, phiếu được chia đều cho Siri và Agagianian, nhưng dần bế tắc. Sau nhiều vòng bỏ phiếu không đưa đến kết quả rõ ràng, các Hồng y tìm đến một ứng viên dung hòa, cao niên nhưng được kính trọng: Angelo Roncalli, khi ấy đã 76 tuổi.
Ngày 28 tháng 10 năm 1958, vào vòng bỏ phiếu thứ 11, Angelo Giuseppe Roncalli được bầu làm Giáo hoàng. Ngài lấy tước hiệu là Gioan XXIII.
Ảnh: coalitionforthomism.blogspot.com
Phaolô VI (1963)
Sau khi Gioan XXIII qua đời, mật nghị bầu Tổng Giám mục Giovanni Battista Montini của Milano làm Giáo hoàng Phaolô VI diễn ra từ ngày 19 đến 21 tháng 6 năm 1963, kéo dài 2 ngày với 6 vòng bỏ phiếu. Montini được xem là người tiếp tục tự nhiên của Công đồng Vaticanô II mà vị tiền nhiệm đã khai mở.
Gioan Phaolô I (1978)
Mật nghị ngày 25-26 tháng 8 năm 1978 là một trong những mật nghị nhanh nhất trong lịch sử hiện đại. Trong chưa đầy 24 giờ và chỉ với 4 vòng bỏ phiếu, các hồng y đã bầu Albino Luciani, Thượng phụ Venezia, lấy tước hiệu Gioan Phaolô I. Một Giáo hoàng “chuyển tiếp”, nhưng bằng sự hiền hậu của mình, ngài đã thay đổi gương mặt của ngôi vị giáo hoàng, dù chỉ trong 33 ngày.
Gioan Phaolô II (1978)
Sau cái chết bất ngờ của Luciani, mật nghị thứ hai trong năm 1978 bắt đầu ngày 14 tháng 10 và kết thúc ngày 16 tháng 10, sau 8 vòng bỏ phiếu. Người được chọn là Karol Wojtyła, Tổng Giám mục Krakow: vị giáo hoàng không phải người Ý đầu tiên sau hơn 450 năm. Mật nghị này diễn ra trong bối cảnh cần một sự ổn định sau cú sốc vừa qua.
Bênêđictô XVI (2005)
Sau cái chết của Gioan Phaolô II, các hồng y nhóm họp ngày 18 tháng 4 năm 2005. Mật nghị diễn ra rất ngắn: kết thúc vào ngày 19 tháng 4, sau 4 vòng bỏ phiếu. Joseph Ratzinger, niên trưởng Hồng y đoàn, được bầu chọn nhanh chóng nhờ uy tín thần học và nhu cầu mạnh mẽ về sự tiếp nối triều đại trước.
Phanxicô (2013)
Tám năm sau, khi Bênêđictô XVI từ nhiệm mang tính lịch sử, các Hồng y tụ họp vào ngày 12 tháng 3 năm 2013. Một lần nữa, việc phân định diễn ra nhanh chóng: ngày 13 tháng 3, ở vòng bỏ phiếu thứ năm, Jorge Mario Bergoglio, Tổng Giám mục Buenos Aires, được bầu chọn — vị giáo hoàng Dòng Tên đầu tiên và cũng là người Nam Mỹ đầu tiên trong lịch sử. Phanxicô nổi bật như một nhân vật có thể kết nối các khuynh hướng khác nhau trong Hồng y đoàn, vào thời điểm mà Giáo Hội cần một lối diễn đạt đơn giản hơn và mở ra những con đường mới.
Ảnh: immagini24k.blogspot.com
Mật nghị ngắn nhất từng được ghi nhận chỉ kéo dài đúng 10 tiếng. Diễn ra trong đêm 31 tháng 10 – 1 tháng 11 năm 1503, ngay sau cái chết của Piô III. Trong thời gian kỷ lục, các hồng y đã bầu Giulio II, tên thật là Giuliano della Rovere (1443–1513), vị Giáo hoàng thứ 216 của Giáo hội Công giáo. Là một nhân vật nổi bật của thời Phục Hưng, Giulio II là người đỡ đầu lớn cho Michelangelo và Raphael, người khởi công xây dựng Đền thờ Thánh Phêrô, người sáng lập Bảo tàng Vatican và Đội Cận vệ Thụy Sĩ.
Ngược lại, mật nghị dài nhất trong lịch sử kéo dài tới 2 năm 9 tháng — tức 1.006 ngày — và diễn ra tại Viterbo từ ngày 29 tháng 11 năm 1268 đến ngày 1 tháng 9 năm 1271. Một thời kỳ kéo dài đầy căng thẳng, bị chi phối bởi các trở ngại chính trị và những cuộc đấu đá gay gắt giữa các phe phái trong Giáo hội và các vương quyền châu Âu. Tình hình chỉ được tháo gỡ nhờ sự can thiệp của Hoàng đế Rodolfo I của Habsburg, người đã thúc đẩy việc bầu chọn Tedaldo Visconti, sau này là Giáo hoàng Grêgôriô X. Chính từ mật nghị kéo dài bất tận này đã phát sinh những cải cách quyết định: Grêgôriô X ban hành sắc lệnh Decretum de electione papae, quy định các Hồng y phải bị khóa kín “cum clave” — nghĩa là bị cách ly trong một nơi cách biệt, không được tiếp xúc với bên ngoài và sống trong điều kiện khắt khe. Thật vậy, trong mật nghị tại Viterbo, để phá vỡ bế tắc, chính quyền địa phương đã cắt giảm khẩu phần ăn và tháo mái nhà của dinh thự, để các hồng y phải chịu cảnh nắng mưa.
- Biên tập lại từ: famigliacristiana.it
Cùng chủ đề