Thành viên
Tham gia
10/10/24
Bài viết
16

Khi mùa lễ hội về, phố phường bỗng chốc hóa thành một bức tranh rực rỡ sắc màu. Ánh sáng từ những cây thông Giáng Sinh, những con ngựa vàng bay lượn trong không trung, cùng dòng chữ "Merry Christmas" lung linh làm cho không gian thêm phần lộng lẫy. Nhưng bên cạnh sự hào nhoáng đó, lại có một hình ảnh giản dị đến mức nghẹn lòng: người phụ nữ với chiếc xe đạp cũ kỹ, gắn bó với từng vòng quay của mưu sinh.


phailamgi_sự đối lập_cv.jpg


Chú ngựa vàng trong khung cảnh ấy mang đến cảm giác về sự tự do, sang trọng, như biểu tượng cho giấc mơ đẹp đẽ của con người trong không gian đầy ánh sáng. Nhưng đối diện với nó, chiếc xe đạp lại mang một câu chuyện khác – câu chuyện của những giấc mơ nhỏ bé. Ngựa vàng có thể là biểu tượng của vẻ đẹp được trưng bày, còn chiếc xe đạp là hiện thân của cuộc sống đời thường, của sự lao động không ngừng nghỉ. Một bên là cái đẹp để chiêm ngưỡng, một bên là cái đẹp nằm trong sự lao động thầm lặng.

Rồi đến sự đối lập giữa giỏ hàng và cây thông Giáng Sinh. Cây thông cao lớn, được trang trí bằng những món đồ sang trọng, ánh sáng lung linh bao phủ, khiến người ta phải ngước nhìn, ngưỡng mộ. Trong khi đó, giỏ hàng trên chiếc xe đạp, tuy giản dị nhưng lại mang đầy đủ hơi thở của cuộc sống. Giỏ hàng ấy là những món đồ để bán, là bữa cơm chiều, là gánh nặng mưu sinh và cũng là niềm hy vọng về một ngày mai đủ đầy hơn.

Sự đối lập này như nhắc nhở ta rằng: không phải ai cũng có thể đứng dưới ánh sáng rực rỡ của những cây thông lớn. Trong một thành phố sầm uất, vẫn còn biết bao người âm thầm sống và làm việc bên lề những hào nhoáng. Người phụ nữ bên chiếc xe đạp không chỉ là hình ảnh của riêng bà, mà còn đại diện cho biết bao con người lao động thầm lặng trong xã hội này.

Cảnh tượng này khiến ta tự hỏi: liệu ánh đèn sáng rực kia có thực sự làm ấm lên cuộc sống của tất cả mọi người? Hay nó chỉ chiếu sáng những người đã đủ đầy, để lại trong bóng tối những ai còn đang chật vật? Mùa lễ hội, với tất cả sự phồn hoa của nó, đôi khi cũng cần nhường chỗ cho những suy tư về sự sẻ chia và lòng nhân ái.

Thành phố sẽ đẹp hơn nếu ánh sáng Giáng Sinh không chỉ dừng lại ở việc trang trí, mà còn chiếu sáng trong trái tim mỗi con người. Một lời chào, một nụ cười, hay một hành động nhỏ bé giúp đỡ ai đó cũng có thể mang lại sự ấm áp không thua gì những ánh đèn lung linh. Và khi ấy, lễ hội không chỉ là vẻ bề ngoài, mà trở thành một dịp để gắn kết, để mọi người cảm nhận được rằng mình không bị lãng quên.

Người phụ nữ với chiếc xe đạp chở hàng có thể không nhận ra mình đã trở thành một phần của bức tranh cuộc sống, nhưng sự hiện diện giản dị của bà chính là lời nhắc nhở đầy ý nghĩa. Bởi lẽ, sự phồn vinh thực sự không nằm ở ánh sáng hào nhoáng, mà ở cách chúng ta biết trân trọng và yêu thương những con người quanh mình, dù họ có sống trong ánh sáng hay trong bóng tối.​

Phải làm Gì?
Hãy yêu thương người nghèo, và đừng quay lưng với họ, vì khi bạn làm ngơ với họ, bạn cũng khước từ Đức Kitô. Người đã hoá thân thành người đói khát, khốn cùng, vô gia cư, để chúng ta có cơ hội yêu thương Người. Thánh Têrêsa Calcutta (1910-1997)

Vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo âu của con người thời đại này, đặc biệt của những người nghèo đói và bất cứ ai sầu khổ cũng chính là vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo âu của các môn đệ Đức Kitô. Công đồng Vaticanô II, GS 1
 

Đối thoại liên tôn trong gia đình, ba đạo Cao Đài, mẹ đạo Phật, con là một linh mục

0 lượt xem

Bài viết chờ bạn bình luận

Bên trên