- Chủ đề Author
- #1
Trong một xã hội thay đổi nhanh chóng như ngày nay, nhờ toàn cầu hóa, người trẻ có nhiều cơ hội hơn để thăng tiến, nhưng họ cũng đang phải đối diện với những bóng đêm, những thách thức, những lợi dụng… nhất là đối với giới trẻ Công giáo.
Ảnh: Phailamgi.com
Những bóng đêm trước mặt
Trong thực tế, mặc dù không phải đối diện với các cuộc chiến tranh như tại một số quốc gia trên thế giới, nhưng giới trẻ Việt Nam, cách riêng giới trẻ Công giáo, cũng đang phải đối diện với nhiều thách đố đến từ những cơ hội mà họ bị tước đoạt.
Nhiều bạn trẻ Công giáo, vì đức tin mà không thể kiếm được những Công việc theo sở thích vì sự kỳ thị, hoặc không thể dấn thân vào lãnh vực chính trị, vốn là một trong những lãnh vực yêu thích của người trẻ.
Số khác thất vọng vì không thể tìm được việc làm sau khi tốt nghiệp các trường Đại học hoặc Cao đẳng. Họ thường phải làm các công việc trái nghề, phổ biến là chạy xe ôm Công nghệ… phần đông chọn giải pháp xuất khẩu lao động hoặc di chuyển lên các thành phố lớn tự tìm kiếm cơ hội đối với các bạn trẻ nông thôn.
Nơi học đường, các sinh viên bị buộc học môn triết học Mác – Lênin, môn học có quan điểm đi ngược với đức tin Công giáo mà không được tự do chọn các triết lý khác phù hợp hơn với bản thân. Tình trạng "thực dân về ý thức hệ này đặc biệt tác hại đối với người trẻ" (Christus Vivit, # 78).
Nạn tham nhũng, trong đó có tham nhũng quyền lực, đã tước đi biết bao cơ hội cho phép người trẻ dấn thân xây dựng xã hội, triệt hạ ước mơ của họ… Họ đang phải sống trong một xã hội thiếu an toàn.
Còn nhiều bóng tối khác đang che mờ tương lai của người trẻ. Những bóng tối đó của xã hội làm cho những bạn trẻ còn quan tâm đến xã hội cảm thấy thất vọng. Số khác chọn chủ nghĩa "Makeno" – Mặc Kệ Nó, một lối sống vô cảm và chỉ biết than thân trách phận vì đã "sinh nhầm quốc gia hay sinh nhầm thế kỷ".
Nhiều người trẻ buông xuôi và chạy theo thời thế, với lập luận "thời thế, thế thời, thời phải thế", bất chấp cả lương tri, trách nhiệm cộng đồng và trách nhiệm đức tin.
Nhiều bạn trẻ Công giáo, vì đức tin mà không thể kiếm được những Công việc theo sở thích vì sự kỳ thị, hoặc không thể dấn thân vào lãnh vực chính trị, vốn là một trong những lãnh vực yêu thích của người trẻ.
Số khác thất vọng vì không thể tìm được việc làm sau khi tốt nghiệp các trường Đại học hoặc Cao đẳng. Họ thường phải làm các công việc trái nghề, phổ biến là chạy xe ôm Công nghệ… phần đông chọn giải pháp xuất khẩu lao động hoặc di chuyển lên các thành phố lớn tự tìm kiếm cơ hội đối với các bạn trẻ nông thôn.
Nơi học đường, các sinh viên bị buộc học môn triết học Mác – Lênin, môn học có quan điểm đi ngược với đức tin Công giáo mà không được tự do chọn các triết lý khác phù hợp hơn với bản thân. Tình trạng "thực dân về ý thức hệ này đặc biệt tác hại đối với người trẻ" (Christus Vivit, # 78).
Nạn tham nhũng, trong đó có tham nhũng quyền lực, đã tước đi biết bao cơ hội cho phép người trẻ dấn thân xây dựng xã hội, triệt hạ ước mơ của họ… Họ đang phải sống trong một xã hội thiếu an toàn.
Còn nhiều bóng tối khác đang che mờ tương lai của người trẻ. Những bóng tối đó của xã hội làm cho những bạn trẻ còn quan tâm đến xã hội cảm thấy thất vọng. Số khác chọn chủ nghĩa "Makeno" – Mặc Kệ Nó, một lối sống vô cảm và chỉ biết than thân trách phận vì đã "sinh nhầm quốc gia hay sinh nhầm thế kỷ".
Nhiều người trẻ buông xuôi và chạy theo thời thế, với lập luận "thời thế, thế thời, thời phải thế", bất chấp cả lương tri, trách nhiệm cộng đồng và trách nhiệm đức tin.
Tác nhân của sự thay đổi
Eleanor Roosevelt, Đệ nhất phu nhân Tổng thống Hoa Kỳ, nhà hoạt động xã hội, đã từng nói: "Thà thắp lên một ngọn nến, còn hơn ngồi đó nguyền rủa bóng đêm".
Hoàn cảnh lấy mất cơ hội, thì người trẻ phải biết cùng nhau tạo ra cơ hội cho mình, bởi vì người trẻ "không chỉ là tương lai… mà còn là hiện tại của thế giới" (Christus Vivit, # 64). Họ phải lấy quyết định trong các lãnh vực nghề nghiệp, xã hội, chính trị và những quyết định triệt để, quyết định cuộc đời của họ, như tình yêu, gia đình. (Ibid., # 140) Họ phải chịu trách nhiệm về chính mình và về tương lai của xã hội.
Chính họ, trước hết, phải "biết khóc", nghĩa là đừng vô cảm, nhất là "phải biết khóc cho tương lai của những bạn trẻ kém may mắn hơn mình." Nếu chưa khóc được thì hãy cầu nguyện "để xin Chúa cho chúng ta biết cảm thương với nỗi khổ" của người khác (x. Ibid., # 76).
Họ cũng phải thoát ra khỏi lối suy nghĩ: "ơn gọi giáo dân chỉ như là một việc phục vụ bên trong Hội Thánh (đọc sách, giúp lễ, giáo lý viên...), mà quên rằng ơn gọi giáo dân trước hết là đức ái trong gia đình và đức ái trong khung cảnh xã hội hoặc chính trị. Đó là một dấn thân cụ thể khởi đi từ đức tin để xây dựng một xã hội mới, là sống giữa thế giới và xã hội để Phúc âm hoá những hoàn cảnh khác nhau, để phát triển hoà bình, sự chung sống, công lý, nhân quyền, lòng nhân từ, và như thế mở rộng Nước Chúa trên trần gian." (Ibid., # 168)
Họ phải ra khỏi những nhóm thân hữu để vươn tới "xây dựng một tình huynh đệ xã hội" (Ibid., # 169). Họ phải trở thành tác nhân của sự biến đổi bằng những cuộc xuống đường, như tại nhiều nơi trên thế giới, vì "giới trẻ chính là người nắm giữ tương lai." (Ibid., #174)
Hoàn cảnh lấy mất cơ hội, thì người trẻ phải biết cùng nhau tạo ra cơ hội cho mình, bởi vì người trẻ "không chỉ là tương lai… mà còn là hiện tại của thế giới" (Christus Vivit, # 64). Họ phải lấy quyết định trong các lãnh vực nghề nghiệp, xã hội, chính trị và những quyết định triệt để, quyết định cuộc đời của họ, như tình yêu, gia đình. (Ibid., # 140) Họ phải chịu trách nhiệm về chính mình và về tương lai của xã hội.
Chính họ, trước hết, phải "biết khóc", nghĩa là đừng vô cảm, nhất là "phải biết khóc cho tương lai của những bạn trẻ kém may mắn hơn mình." Nếu chưa khóc được thì hãy cầu nguyện "để xin Chúa cho chúng ta biết cảm thương với nỗi khổ" của người khác (x. Ibid., # 76).
Họ cũng phải thoát ra khỏi lối suy nghĩ: "ơn gọi giáo dân chỉ như là một việc phục vụ bên trong Hội Thánh (đọc sách, giúp lễ, giáo lý viên...), mà quên rằng ơn gọi giáo dân trước hết là đức ái trong gia đình và đức ái trong khung cảnh xã hội hoặc chính trị. Đó là một dấn thân cụ thể khởi đi từ đức tin để xây dựng một xã hội mới, là sống giữa thế giới và xã hội để Phúc âm hoá những hoàn cảnh khác nhau, để phát triển hoà bình, sự chung sống, công lý, nhân quyền, lòng nhân từ, và như thế mở rộng Nước Chúa trên trần gian." (Ibid., # 168)
Họ phải ra khỏi những nhóm thân hữu để vươn tới "xây dựng một tình huynh đệ xã hội" (Ibid., # 169). Họ phải trở thành tác nhân của sự biến đổi bằng những cuộc xuống đường, như tại nhiều nơi trên thế giới, vì "giới trẻ chính là người nắm giữ tương lai." (Ibid., #174)
Ảnh: Phailamgi.com
Tóm lại
Giới trẻ là hiện tại và tương lai của gia đình và xã hội. Vì thế, "đừng ngắm nhìn cuộc sống từ chiếc ban công; đừng lẫn lộn hạnh phúc với chiếc ghế bành và đừng sống cả cuộc đời mình trước cái màn hình. Đừng để mình rơi vào cảnh tượng thê thảm như của một chiếc ôtô phế thải. Đừng như những chiếc xe nằm trong bãi đậu xe, nhưng hãy ước mơ thoả chí và hãy đưa ra những quyết định. Hãy mạo hiểm, dù có thất bại. Đừng tiếp tục sống với tâm hồn đã tê dại và đừng nhìn thế giới như những khách du lịch. Hãy lên tiếng! Hãy xua tan những nỗi sợ khiến ta tê liệt, để không trở thành những người trẻ như xác ướp. Hãy sống! Hãy dấn thân cho những gì tốt nhất trong cuộc sống! Hãy mở các cánh cửa lồng ra và bay đi! Làm ơn, đừng về hưu non!" (Ibid., # 143)
Xem thêm: