Tích cực
- Tham gia
- 29/12/23
- Bài viết
- 240
- Chủ đề Author
- #1
Nếu có một điều mà tôi tin chắc sau bao nhiêu năm chật vật với cuộc sống, thì đó là: Thiên Chúa luôn nói với chúng ta. Không phải bằng giọng nói ầm ầm từ trời cao, không bằng ánh chớp hay tiếng sấm, mà là “tiếng gió hiu hiu” trong lòng – một tiếng rất nhỏ, rất nhẹ, nhưng đầy sức lay động. Vấn đề là: nhiều khi tôi không nghe thấy gì, chỉ vì tôi quá bận, quá lo, quá vội.
Tử tế với người khác – và với chính mình
Tôi từng dễ dàng tha thứ cho người khác, nhưng lại rất khắt khe với bản thân. Một lỗi nhỏ cũng đủ khiến tôi tự trách hàng ngày. Nhưng rồi tôi tự hỏi: nếu tôi tin rằng Thiên Chúa là Đấng hay thương xót, luôn yêu tôi như tôi là – thì tại sao tôi lại không thể nhẹ nhàng với chính mình?
Giờ đây, tôi cố gắng làm một điều tử tế mỗi ngày – dù chỉ là mỉm cười với người lạ, gửi tin nhắn hỏi thăm một người bạn, hay đơn giản là tha thứ cho chính tôi khi tôi làm chưa tốt. Lòng tốt không cần ồn ào. Nó cần kiên trì và thật lòng.
Giờ đây, tôi cố gắng làm một điều tử tế mỗi ngày – dù chỉ là mỉm cười với người lạ, gửi tin nhắn hỏi thăm một người bạn, hay đơn giản là tha thứ cho chính tôi khi tôi làm chưa tốt. Lòng tốt không cần ồn ào. Nó cần kiên trì và thật lòng.
Lắng nghe nhiều hơn là nói
Tôi là người nói rất nhiều. Tôi hay chia sẻ, hay phản ứng, hay bày tỏ. Nhưng tôi ít khi thật sự lắng nghe. Một lần, khi đang than thở với Chúa trong giờ cầu nguyện, tôi bỗng thấy mình đang… độc thoại. Tôi ngồi im. Và trong thinh lặng đó, tôi bắt đầu cảm nhận được điều gì đó: Sự bình an.
Từ đó, tôi học cách lắng nghe – không chỉ bằng tai, mà bằng cả trái tim. Khi lắng nghe ai đó, tôi gác lại phán đoán. Khi cầu nguyện, tôi học cách im lặng để lắng nghe Chúa trả lời. Sự lắng nghe đích thực luôn mang lại hiểu biết và chữa lành.
Từ đó, tôi học cách lắng nghe – không chỉ bằng tai, mà bằng cả trái tim. Khi lắng nghe ai đó, tôi gác lại phán đoán. Khi cầu nguyện, tôi học cách im lặng để lắng nghe Chúa trả lời. Sự lắng nghe đích thực luôn mang lại hiểu biết và chữa lành.
Kiên nhẫn với cuộc đời
Tôi từng có kế hoạch cho cuộc sống mình – rất rõ ràng, rất cụ thể. Nhưng thực tế thì khác xa. Có lúc tôi cảm thấy thất vọng và nghi ngờ chính bản thân. Nhưng rồi, qua từng biến cố, tôi thấy Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi tôi. Ngài chỉ đang dạy tôi kiên nhẫn.
Kiên nhẫn là học cách tin rằng: có những điều cần thời gian. Đôi khi, chính trong lúc tôi không hiểu gì, Chúa lại đang hành động mạnh mẽ nhất. Và tôi cần học cách chấp nhận điều đó. Như Thánh Phaolô viết: “Hãy vui mừng trong niềm hy vọng, kiên trì trong gian nan, và trung thành trong cầu nguyện” (Rm 12,12).
Kiên nhẫn là học cách tin rằng: có những điều cần thời gian. Đôi khi, chính trong lúc tôi không hiểu gì, Chúa lại đang hành động mạnh mẽ nhất. Và tôi cần học cách chấp nhận điều đó. Như Thánh Phaolô viết: “Hãy vui mừng trong niềm hy vọng, kiên trì trong gian nan, và trung thành trong cầu nguyện” (Rm 12,12).
Tìm sự tĩnh lặng mỗi ngày
Có một ngày tôi đi dạo chậm rãi trong khu xóm, không điện thoại, không tai nghe. Gió nhẹ, lá rơi, và tôi cảm thấy lòng mình nhẹ đi một cách lạ thường. Tôi thấy mình cần khoảnh khắc như thế – để tạm ngưng guồng quay, để thở, để sống.
Giờ đây, tôi dành ít phút mỗi ngày cho sự cô tịch – một góc nhỏ trong phòng, một đoạn đường yên tĩnh, hay một vài phút thinh lặng trước Thánh Thể. Đó là lúc tôi cảm thấy gần Chúa nhất. Cầu nguyện trong cô tịch không phải là “nói chuyện với Chúa” nữa, mà là “ở bên Ngài” – như hai người bạn thân không cần nói gì vẫn hiểu nhau.
Giờ đây, tôi dành ít phút mỗi ngày cho sự cô tịch – một góc nhỏ trong phòng, một đoạn đường yên tĩnh, hay một vài phút thinh lặng trước Thánh Thể. Đó là lúc tôi cảm thấy gần Chúa nhất. Cầu nguyện trong cô tịch không phải là “nói chuyện với Chúa” nữa, mà là “ở bên Ngài” – như hai người bạn thân không cần nói gì vẫn hiểu nhau.
Đừng bỏ cuộc
Nghe thì sáo rỗng, nhưng là thật. Có những lúc tôi tưởng mình đã đến đường cùng – mệt, nản, và thấy chẳng có gì thay đổi. Nhưng mỗi lần như thế, tôi lại nhớ đến lời Thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu: “Tôi không thất vọng, vì tôi biết mình yếu đuối.” Chính trong những lúc yếu đuối, tôi lại càng thấy cần Chúa hơn.
Nhiều lần tôi muốn bỏ cuộc. Nhưng mỗi làm là một lần tôi trở lại với tiếng gọi trong lòng. Kiên trì không phải là không bao giờ mệt, mà là vẫn tiếp tục, dù mệt mỏi.
Cuộc sống không dễ dàng, và đức tin cũng không phải là con đường phẳng lặng. Nếu ta biết dừng lại, lắng nghe và kiên trì, Chúa sẽ dẫn ta đi xa hơn ta nghĩ. Những bài học tôi chia sẻ ở đây không phải là chân lý tuyệt đối, mà là kinh nghiệm sống – hy vọng sẽ giúp bạn, nếu bạn đang tìm kiếm hướng đi hay chỉ đơn giản là một chút bình an.
Vì đôi khi, điều chúng ta cần nhất không phải là lời giải – mà là một ai đó nói: “Tôi cũng đã từng như bạn. Và tôi đã không bước đi một mình.”
Nhiều lần tôi muốn bỏ cuộc. Nhưng mỗi làm là một lần tôi trở lại với tiếng gọi trong lòng. Kiên trì không phải là không bao giờ mệt, mà là vẫn tiếp tục, dù mệt mỏi.
Cuộc sống không dễ dàng, và đức tin cũng không phải là con đường phẳng lặng. Nếu ta biết dừng lại, lắng nghe và kiên trì, Chúa sẽ dẫn ta đi xa hơn ta nghĩ. Những bài học tôi chia sẻ ở đây không phải là chân lý tuyệt đối, mà là kinh nghiệm sống – hy vọng sẽ giúp bạn, nếu bạn đang tìm kiếm hướng đi hay chỉ đơn giản là một chút bình an.
Vì đôi khi, điều chúng ta cần nhất không phải là lời giải – mà là một ai đó nói: “Tôi cũng đã từng như bạn. Và tôi đã không bước đi một mình.”
- Ảnh trong bài: Canva
Cùng chủ đề