- Chủ đề Author
- #1
Con đừng để cho tâm hồn mình trống rỗng, vì nó là kẻ thù tệ hại nhất của niềm hy vọng. Thiên Chúa đã tạo dựng chúng ta cho niềm vui và hạnh phúc. Vì thế, điều quan trọng là đừng để bị cướp đi niềm hy vọng. Hãy giữ gìn tâm hồn mình chống lại các cám dỗ chán nản, muốn buông xuôi trước mọi gian nan thử thách.
Con hãy gẫm suy lời thánh Phaolô khuyên đồ đệ Timôthê: “Anh hãy luyện tập sống đạo đức; vì luyện tập thân thể thì lợi ích chẳng là bao, còn lòng đạo đức thì lợi ích mọi bề, bởi Chúa hứa ban sự sống hiện tại cũng như tương lai cho người có lòng đạo đức. Đây là lời đáng tin cậy và đáng mọi người đón nhận. Thật vậy, chính vì mục đích ấy mà chúng ta phải vất vả, phải chiến đấu, bởi đã đặt hy vọng vào Thiên Chúa hằng sống, Đấng cứu độ mọi người, nhất là các tín hữu.” (1Tm 4,7b-10).
Cũng như mọi điều thiện khác, niềm hy vọng cũng có các kẻ thù của nó. Người ta thường nói “còn sống thì còn hy vọng”. Nói thế không đúng! Thật ra chính niềm hy vọng giữ cho sự sống đứng vững, niềm hy vọng che chở, giữ gìn và làm cho sự sống lớn lên. Nếu con người không vun trồng niềm hy vọng, và được niềm hy vọng nâng đỡ, có lẽ giờ này con người vẫn sống trong các hang động, và đã không để lại dấu vết nào trong lịch sử thế giới như ta thấy hôm nay.
Thiên Chúa không ngạc nhiên bao nhiêu vì niềm tin hay tình bác ái của con người, nhưng điều khiến cho Ngài đầy kinh ngạc và xúc động, là niềm hy vọng. Những con người nghèo khổ tội nghiệp đã đi qua thế giới này, những người đã kiên trì chiến đấu với những khó khăn, bao thử thách, mặc cho nỗi cay đắng dày họ từng ngày, vì tinh thần họ luôn kiên định, bởi tin tưởng rằng ngày mai sẽ tươi sáng hơn, con cái họ sẽ có một cuộc sống tốt hơn, công bằng và thanh thản hơn.
Niềm hy vọng là sức thúc đẩy ý chí, tạo ra nghị lực cho những người đã bỏ nhà cửa, đất đai, đôi khi cả gia đình và người thân, để tìm kiếm một cuộc sống mới sáng lạn hơn, xứng đáng hơn cho mình và cho người thân. Niềm hy vọng còn là hơi ấm nồng nàn trong con tim của người tiếp đón, ước mong gặp gỡ, trao đổi và hiểu biết nhau hơn.
Niềm hy vọng không phải là nhân đức của một người có chiếc dạ dầy đầy. Việc có tất cả mọi sự có thề là điều không may. Vì ho không ước mong gì nữa, nên chẳng còn tha thiết với mọi giá trị làm nên phẩm giá con người, hoặc trông đợi một Đấng cao cả nào. Đó là lý do những người nghèo là những người đầu tiên đem theo niềm hy vọng. Con hãy xem, để bước vào thế giới này, Thiên Chúa đã cần tới bao người nghèo như thánh Giuse, Mẹ Maria, các mục đồng ở Bêlem… Trong đêm Giáng Sinh, đã có một thế giới ngủ say, nằm trên biết bao sự chắc chắn đã chiếm hữu được. Chỉ những người khiêm hạ luôn chuẩn bị trong tâm hồn mình một cuộc cách mạng mà Thiên Chúa nhân lành đã hứa. Họ nghèo nàn về tất cả mọi sự, nhưng thứ tài sản quý giá duy nhất mà họ có, chính là niềm hy vọng; là ước muốn thay đổi.
Một tâm hồn trống rỗng là chướng ngại tệ hại nhất của niềm hy vọng. Đó là một nguy cơ mà ai cũng phải đương đầu, khi những ngày sống trôi qua một cách đều đặn buồn chán, không có giá trị nào xem ra đáng vất vả để có được. Sự trống rỗng trong tâm hồn như độc chất hủy hoại người ta ngay từ bên trong.
Thiên Chúa đã tạo dựng chúng ta cho niềm vui và hạnh phúc, chứ không phải để chúng ta ươn lười, buồn sầu. Vì thế điều quan trọng là phải gìn giữ tâm hồn chống lại các cám dỗ chán nản, bi quan, thất vọng. Những sự bất hạnh chắc chắn không đến từ Thiên Chúa. Nếu một lúc nào đó, con cảm thấy sức lực mình bị yếu đi trong trận chiến chống lại những điều tiêu cực, con luôn có thể chạy đến kêu cầu thánh danh Chúa Giêsu: “Lạy Chúa Giêsu Kitô, Con Thiên Chúa, xin thương xót con là kẻ tội lỗi!”
Chúng ta không cô đơn khi chiến đấu chống lại sự tuyệt vọng. Nếu Chúa Giêsu đã chiến thắng thế gian, ắt Ngài có khả năng chiến thắng tất cả những gì làm tâm hồn con ủ ê, trống rỗng. Nếu Thiên Chúa ở với con, sẽ không có ai có thể lấy đi nhân đức trông cậy mà con cần có để sống. Sẽ chẳng ai ăn cắp được niềm hy vọng của con.
Đức Thánh Cha Phanxicô
- Ảnh trong bài: Đại hội Giới trẻ TGP Sài Gòn