Tôi có luôn thắc mắc về việc này. Cả hai đều có mục đích để tránh thai. Nếu không có mục đích tránh thai thì người ta sẽ không cần quan tâm đến tính ngày chu kỳ làm gì. Và nếu chẳng may có thai thì nó là cái thai ngoài ý muốn chứ không phải họ định vậy. Có vài người nói biện pháp tự nhiên thì tốt hơn nhân tạo nhưng điều này không thực sự thuyết phục lắm. Tôi đồng ý với nhận định đó nhưng cái tôi muốn hỏi là về mục đích khi sử dụng cả 2 phương pháp này đều là giống nhau. Và tránh thai thì không thế coi là một mục đích tốt được.
Cám ơn anh hoaianh về câu hỏi rất thú vị về đề tài luân lý trong việc truyền sinh
Vấn đề mà Giáo Hội nhìn vào sâu hơn rất nhiều so với bề mặt của việc tránh thai.
Đó là vấn đề Nhân Phẩm và Giá Trị cao cả của Con Người.
Giáo Hội không đồng ý với tránh thai nhân tạo vì khi đó con người bị lạm dụng để trở thành một món đồ chơi tình dục mà thiếu đi tự tự chủ, tôn trọng. Con người có nhân phẩm, có giá trị, có sự chọn lựa, có tiết độ và tự chủ. Chính vì vậy, hành vi tính dục mang trọn ý nghĩa trong hôn nhân để gia tăng tình yêu và truyền sinh. Chứ không phải hành vi tính dục để coi người khác, hay vợ mình, chồng mình nên như một món đồ để thỏa mãn.
Chính sự tiết độ và tuân theo tự nhiên, đem lại một lối sống lành mạnh và triển nở nhân cách cũng như thăng tiến trong tình yêu.
Chúc anh và gia đình cuối tuần an lành,
Yeuthuong,
Happypencil