[Hỏi - đáp] Phẩm giá của con người có thể chứng minh qua lý trí hay đó chỉ là niềm tin?

3.00 star(s) 9 Votes
Phù vân nối phù vân Thời gian cứ xoay vần
Tham gia
29/12/23
Bài viết
235
Tôi thường nghe nói là con người có phẩm giá còn các con vật thì không? Hoặc con vật cũng có phẩm giá nhưng chỉ con người mới có phẩm giá vô hạn.

Làm sao để chứng minh được điều đó? Nếu nói con người là độc nhất thì cái gì chả độc nhất.

Có nhiều con chó nhưng với một số người thì con chó họ nuôi mấy năm là không có con chó nào có thể thay thế được

Tương tự, nếu nói con người là độc nhất và không thể thay thế thì liệu có ai là không thể thay thế, từ công nhân đến giám đốc, đến cả chủ tịch nước?

Nếu nói con người có phẩm giá khác so với các loài khác vì các loài khác được tạo ra để phục vụ con người. Có chắc không? Chứ bạn đến sở thú hay xem cách người ta nuôi thú cưng. Ngay cả các con vật nuôi nữa, trước chúng phải tự đi kiếm ăn giờ con người mang đồ ăn đến tận nơi cho chúng? Trong suy nghĩ của chúng là con người đang phục vụ chúng ấy chứ.
 

Bấm vào để xem ảnh kích thước lớn!

  • MT and poor.jpg
    MT and poor.jpg
    43.4 KB · Xem: 85
"Ask, and it will be given to you" (Mt7,7)
Tham gia
1/9/24
Bài viết
66
"ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa lấy đất nặn ra mọi dã thú, mọi chim trời, và dẫn đến với con người, xem con người gọi chúng là gì: hễ con người gọi mỗi sinh vật là gì, thì tên nó sẽ là thế."(Sáng thế 2,19). Đọc đoạn Kinh Thánh chúng ta có thể hiểu Thiên Chúa chỉ sáng tạo ra mọi thứ nhưng lại trao cho con người "đặt tên". Vì vậy, con vật có phẩm giá hay không thì tùy thuộc vào nhận thức của con người. Cho nên, ở dưới đất này, gần như con người sẽ quyết định đưa ra nhận định của mình về thế giới xung quanh.
 
Phù vân nối phù vân Thời gian cứ xoay vần
Tham gia
29/12/23
Bài viết
235
"ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa lấy đất nặn ra mọi dã thú, mọi chim trời, và dẫn đến với con người, xem con người gọi chúng là gì: hễ con người gọi mỗi sinh vật là gì, thì tên nó sẽ là thế."(Sáng thế 2,19). Đọc đoạn Kinh Thánh chúng ta có thể hiểu Thiên Chúa chỉ sáng tạo ra mọi thứ nhưng lại trao cho con người "đặt tên". Vì vậy, con vật có phẩm giá hay không thì tùy thuộc vào nhận thức của con người. Cho nên, ở dưới đất này, gần như con người sẽ quyết định đưa ra nhận định của mình về thế giới xung quanh.
Điều này cũng dựa trên niềm tin vào Kinh Thánh rồi. Nếu đặt trên nền tảng Kinh Thánh thì rất dễ để chứng minh con người có phẩm giá cao quý hơn các loài khác. Nhưng vấn đề là với những người không chung niềm tin tôn giáo thì sao?
 
"Ask, and it will be given to you" (Mt7,7)
Tham gia
1/9/24
Bài viết
66
Điều này cũng dựa trên niềm tin vào Kinh Thánh rồi. Nếu đặt trên nền tảng Kinh Thánh thì rất dễ để chứng minh con người có phẩm giá cao quý hơn các loài khác. Nhưng vấn đề là với những người không chung niềm tin tôn giáo thì sao?
Bởi vì con người có lý trí, còn con vật thì không. Cho nên, con người vẫn là yếu tố quyết định, mỗi người mỗi tôn giáo, văn hóa đều có cách suy nghĩ riêng nên con vật có phẩm giá không thì cũng tùy mỗi người suy nghĩ. Bạn có quyền suy nghĩ khác.🙂
 
Phù vân nối phù vân Thời gian cứ xoay vần
Tham gia
29/12/23
Bài viết
235
Bởi vì con người có lý trí, còn con vật thì không. Cho nên, con người vẫn là yếu tố quyết định, mỗi người mỗi tôn giáo, văn hóa đều có cách suy nghĩ riêng nên con vật có phẩm giá không thì cũng tùy mỗi người suy nghĩ. Bạn có quyền suy nghĩ khác.🙂
Vậy mới khó thuyết phục người khác về chuyện phẩm giá, nhân quyền. Con vật nó cũng có lý trí chứ, nó cũng biết học hỏi, giả vờ, biết đâu là mối nguy hiểm. Còn nếu nói bởi có lý trí mới có phẩm giá thì sẽ bị đặt câu hỏi thế những người bị mất lý trí, kiểu tâm thần, người thực vật, chậm phát triển...thì họ mất phẩm giá sao?
 
"Ask, and it will be given to you" (Mt7,7)
Tham gia
1/9/24
Bài viết
66
Vậy mới khó thuyết phục người khác về chuyện phẩm giá, nhân quyền. Con vật nó cũng có lý trí chứ, nó cũng biết học hỏi, giả vờ, biết đâu là mối nguy hiểm. Còn nếu nói bởi có lý trí mới có phẩm giá thì sẽ bị đặt câu hỏi thế những người bị mất lý trí, kiểu tâm thần, người thực vật, chậm phát triển...thì họ mất phẩm giá sao?
Mình không nói có lý trí mới có phẩm giá mà ý mình là con người có lý trí nên biết suy luận và biết điều nào họ cho là đúng, là không, có quyền nhận định 1 sự vật, hiện tượng. Con vật thì sống và động não theo bản năng sinh tồn nhưng suy nghĩ trừu tượng thì không có.
 
Phù vân nối phù vân Thời gian cứ xoay vần
Tham gia
29/12/23
Bài viết
235
Cho nên, con người vẫn là yếu tố quyết định, mỗi người mỗi tôn giáo, văn hóa đều có cách suy nghĩ riêng nên con vật có phẩm giá không thì cũng tùy mỗi người suy nghĩ. Bạn có quyền suy nghĩ khác.
Nếu nói như này thì người ta có thể nói, tôn giáo, văn hóa, quan điểm của tôi không tin tất cả mọi người đều có phẩm giá. Vậy thì tôi không cần tôn trọng những người đó, nhân quyền cũng không sẽ áp dụng cho những người đó.
 
Phù vân nối phù vân Thời gian cứ xoay vần
Tham gia
29/12/23
Bài viết
235
Mình không nói có lý trí mới có phẩm giá mà ý mình là con người có lý trí nên biết suy luận và biết điều nào họ cho là đúng, là không, có quyền nhận định 1 sự vật, hiện tượng. Con vật thì sống và động não theo bản năng sinh tồn nhưng suy nghĩ trừu tượng thì không có.
Con vật nó cũng có loài rất thông minh mà, nó biết đâu là chủ của nó, đâu là người lạ. Biết diễn kịch, bản năng của nó đâu biết diễn kịch, làm xiếc? Có con vật nó làm vỡ đồ con biết giả vờ bị đau chân để chủ khỏi mắng nó...
 
"Ask, and it will be given to you" (Mt7,7)
Tham gia
1/9/24
Bài viết
66
Nếu nói như này thì người ta có thể nói, tôn giáo, văn hóa, quan điểm của tôi không tin tất cả mọi người đều có phẩm giá. Vậy thì tôi không cần tôn trọng những người đó, nhân quyền cũng không sẽ áp dụng cho những người đó.
Đúng rồi bạn. Đó là quyền của họ, là suy nghĩ quan điểm của người ta. Việc chúng ta làm là thuyết phục người khác đồng ý với quan điểm của mình.
 
"Ask, and it will be given to you" (Mt7,7)
Tham gia
1/9/24
Bài viết
66
Con vật nó cũng có loài rất thông minh mà, nó biết đâu là chủ của nó, đâu là người lạ. Biết diễn kịch, bản năng của nó đâu biết diễn kịch, làm xiếc? Có con vật nó làm vỡ đồ con biết giả vờ bị đau chân để chủ khỏi mắng nó...
Nhưng con người hiện nay vẫn là loài thông minh nhất trên trái đất nên con người nói con vật có phẩm giá hay không có là do con người quyết định. Khi nào con vật thông minh hơn con người thì có thể khác
 
Phù vân nối phù vân Thời gian cứ xoay vần
Tham gia
29/12/23
Bài viết
235
Nhưng con người hiện nay vẫn là loài thông minh nhất trên trái đất nên con người nói con vật có phẩm giá hay không có là do con người quyết định. Khi nào con vật thông minh hơn con người thì có thể khác
Nếu do con người quyết định thì là người nào? Người Châu Á, Châu Âu, Châu Mỹ. Người theo Ki tô giáo, Hồi giáo, Phật giáo, Ấn giáo??? Con người mỗi nơi quan điểm về phẩm giá một cách khác nhau.
 
"Ask, and it will be given to you" (Mt7,7)
Tham gia
1/9/24
Bài viết
66
Nếu do con người quyết định thì là người nào? Người Châu Á, Châu Âu, Châu Mỹ. Người theo Ki tô giáo, Hồi giáo, Phật giáo, Ấn giáo??? Con người mỗi nơi quan điểm về phẩm giá một cách khác nhau.
Thì mỗi nơi, mỗi tôn giáo tự quyết định ở trong phạm vi vị trí của mình. Mình ở Việt Nam mình sẽ quyết định vấn đề xung quanh môi trường sống của mình theo suy nghĩ của mình. Còn nếu 1 tố chức lớn hơn thì sẽ có sự bàn bạc, thảo luận để thống nhất chung.
 
Phù vân nối phù vân Thời gian cứ xoay vần
Tham gia
29/12/23
Bài viết
235
Thì mỗi nơi, mỗi tôn giáo tự quyết định ở trong phạm vi vị trí của mình. Mình ở Việt Nam mình sẽ quyết định vấn đề xung quanh môi trường sống của mình theo suy nghĩ của mình. Còn nếu 1 tố chức lớn hơn thì sẽ có sự bàn bạc, thảo luận để thống nhất chung.
Vậy bạn có đồng ý rằng, "nhân quyền không có tính phổ quát"? Và nó là sản phẩm do niềm tin con người tạo ra?
 
"Ask, and it will be given to you" (Mt7,7)
Tham gia
1/9/24
Bài viết
66
Hiện nay, con người đã công nhận "nhân quyền có tính phổ quát" ở mọi quốc gia nhưng trước đây con người chưa nghĩ đến điều đó. Từ thời chiếm hữu nô lệ, thời phong kiến hay thậm chí gần đây thời phân biệt chủng tộc ở Mỹ, con người chưa nhận thức đầy đủ về nhân quyền. Mãi sau này, sau 1 thời gian dài con người mới nhận ra cũng giống như điện tồn tại trong thế giới nhưng mãi về sau con người mới khám phá ra có điện và áp dụng nó vào trong cuộc sống. Trong tương lai, con người cũng có thể nhận thức con vật cũng có "phẩm giá" và đối xử với các loài vật đúng đắn hơn nhưng bây giờ thì chưa có chuyện đó.
 
Thành viên
Tham gia
4/1/24
Bài viết
37
Đây là một đề tài rất thú vị, cho tôi tham gia với.

  • Trước hết, tôi chỉ thấy người ta dùng Phẩm giá (kể cả Immanuel Kant) để nói về phẩm giá con người, tức một giá trị tinh thần. Con vật hay đồ vật, hay các sản phẩm của thụ tạo làm ra chỉ có phẩm chất mà thôi: “hàng thiếu phẩm chất”…
  • Theo niềm tin Kito giáo thì con người có phẩm giá vì được Thiên Chúa yêu thương và tạo dựng theo hình ảnh của Người (St 1:27). Như vậy, Phẩm giá con người có nền tảng siêu hình, nó gắn chặt với niềm tin vào Thiên Chúa. Mà đã như thế thì đó là một niềm tin, tức là không chứng minh được. Nhưng chúng ta đều biết rằng, không phải những gì ta không chứng minh được thì nó không đúng. Chính niềm văn minh Kito giáo thấm đẫm vào văn hóa nhân loại, nên dựa trên nền văn minh phổ quát mà trong hội nghị bàn về nguồn gốc nhân quyền (để ra Tuyên ngôn quốc tế nhân quyền 1948), người ta đều đồng ý rằng mọi con người đều sinh ra bình đẳng và có quyền được đối xử công bằng, bất kể tôn giáo, chủng tộc hay giới tính, bất kể các khác biệt về niềm tin tôn giáo của họ. Khi đó không ai chứng minh được cho người khác vì sao con người phải có những quyền phổ quát này.
  • Con người có lý trí, tình yêu, tự do… chỉ là các biểu hiện của phẩm giá con người. Không thể nói ngược lại rằng vì con người có suy nghĩ, có tình yêu, có tự do… nên có phẩm giá. Vậy người sinh ra đã bị hoại não, không suy nghĩ được, hay người bất tỉnh thì có phẩm giá không?
  • Cũng không phải con người là độc nhất nên có phẩm giá.
  • Như thế, nếu ai đó không tin vào Thiên Chúa thì sao? Thì họ nên dựa vào văn hóa phổ quát để thừa nhận nhân phẩm là tự có. Tất nhiên, người thực sự theo chủ nghĩa duy vật sẽ nhìn hiệu quả mà ghép phẩm giá cho người ta. Họ gặp khó khăn trong vấn đề này.
  • Cũng vì thế mà không phải con người có phẩm giá hay không thì tùy nhận thức của mỗi người. Phẩm giá là vốn có, nếu ai đó chưa nhìn nhận thì đó là vấn đề của họ. Giống như, nếu tôi có một mảnh đất có giấy tờ đoàng hoàng, ai không biết thì là vấn đề của họ, tôi vẫn có chủ quyền. Không thể nói: nếu tôi không nhìn nhận điều gì đó, thì chúng không có giá trị!!!
  • Cũng không thể hiểu tất cả vạn vật được Chúa tạo dựng để phục vụ con người, và con người muốn làm gì với chúng thì làm. Cái hoa đẹp và thơm trong rừng sâu, không ai biết đến thì nó phục vụ con người sao? Chúng không có phẩm giá, không vì mục đích gì (nếu chỉ ra hoa rồi ra quả để tiếp tục nảy sinh thì chúng không luôn luôn cần đẹp, không cần thơm). Chúng được sinh ra và chết đi, độc lập với việc con người có biết đến chúng hay không. Vì vậy, trong vũ trụ có hàng tỉ thứ không vì mục đích gì cả. Nhưng chúng có ý nghĩa. Ý nghĩa của chúng là được nảy sinh, tồn tại theo ý muốn của Thiên Chúa. Vì thế con người cần tôn trọng chúng.
Nhưng đã quá dài, ngưng ở đây thôi. Nếu bạn nào có ý kiến phản biện, chúng ta sẽ trao đổi tiếp.
 
Phù vân nối phù vân Thời gian cứ xoay vần
Tham gia
29/12/23
Bài viết
235
Phẩm giá là vốn có, nếu ai đó chưa nhìn nhận thì đó là vấn đề của họ. Giống như, nếu tôi có một mảnh đất có giấy tờ đoàng hoàng, ai không biết thì là vấn đề của họ, tôi vẫn có chủ quyền. Không thể nói: nếu tôi không nhìn nhận điều gì đó, thì chúng không có giá trị!!!
Lập luận sẽ tạo ra một vấn đề là. Với những người ủng hộ động vật cũng có phẩm giá, cũng có quyền bất khả xâm phạm, "ai không biết thì là vấn đề của họ, chó vẫn có quyền. Không thể nói: nếu bạn không nhìn nhận điều gì đó, thì chúng không có giá trị!!!"
Với những người theo đạo Phật họ ăn chay, họ coi sinh mạng của các loài đều bình đẳng, tôi không chắc là tôi có hiểu đúng ý nghĩa. Nhưng họ tôn trọng sự sống của các loài động vật. Có khi nào họ cũng đang nghĩ những người ăn mặn là những người chưa nhận ra ra "phẩm giá" của các loài động vật?
 

One

Người kể chuyện
Tham gia
25/9/24
Bài viết
9
Có một câu chuyện như thế này.

Có một cậu bé kia, sau khi học xong tại trường về trong đầu cậu ta hiện lên một câu hỏi rất lớn.
Trên đường về nhà cậu đã suy nghĩ rất nhiều nhưng chưa tìm ra được câu trả lời, khi về đến nhà cậu liền hỏi người cha.
Cha ơi! con có một thắc mắc Cha có thể trả lời giúp con được không?
Có chuyện gì thế con trai? Người cha đang ngồi ở giữa nhà sửa cái quạt quay lại hỏi.
Hôm nay trên lớp cô dạy đến bài Chí Phèo với cả ông Bá Kiến... con đang tự hỏi là vậy Ai là người cho Chí Phèo lương thiện vậy Cha?

Người cha thấy vậy bèn dừng tay, sau khi suy nghĩ 1 thoáng người Cha bảo.
OK con trai, ngồi lại gần đây, hôm nay ta sẽ kể cho con nghe một câu chuyện với góc nhìn hoàn toàn mới, ta nghĩ sau khi nghe xong con có thể tự trả lời câu hỏi của con được.
Cậu con trai háo hức liền lao lại ngồi gần người Cha, với ánh mắt lấp lánh cậu bắt đầu giục người Cha kể chuyện.
....
Chuyện kể rằng, ở một khách sạn 5 sao nọ, có một người đầu bếp có biệt tài nấu ăn rất ngon. Hàng ngày các vị khách là các vị đại gia đều đến đây để thưởng thức các món ăn mà người đầu bếp làm ra.
Thật sự tài nấu ăn của đầu bếp này rất khác biệt, mọi món ăn ông làm ra đều mang những hương vị không thể dùng lời để tả hết được.
Chính vì vậy theo thời gian ông ta trở nên rất nổi tiếng, và ngày càng có nhiều thượng khách từ khắp nơi trên thế giới tìm đến để thưởng thức các món ăn qua bàn tay của đầu bếp tài hoa này.
Rồi năm đó dịch Covid hoành hành ở khắp nơi trên thế giới, khách sạn nơi người đầu bếp đang làm việc từ một khách sạn rất đông khách trở thành một khách sạn đang trên bờ vực phá sản.
Người đầu bếp cũng thất nghiệp từ đó, sau khi vất vả bôn ba tìm công việc mới, cuối cùng ông ta cũng đã tìm được một công việc bán thời gian, số tiền kiếm được cũng đủ để trang trải cuộc sống tạm thời cho khi mọi thứ ổn định trở lại.

Sau 1 vài năm trôi qua, cuối cùng đại dịch cũng qua đi, mọi người bắt đầu ổn định lại cuộc sống, khách sạn nơi ông làm trước đó cũng đã mở cửa trở lại. Lần này đích thân ông chủ khách sạn đã đến tận nơi đón ông quay trở lại làm việc.
Mặc dù đã quay trở lại công việc đầu bếp, tuy nhiên do từng bị nhiễm bệnh nên trí nhớ của ông không còn được như trước.
Thi thoảng ông ta vẫn cho rằng những món ông làm ra thật sự rất bình thường và chính ông chủ đã bỏ thêm gì đó vào món ăn nên chúng mới trở nên tuyệt vời như vậy.

Thời gian dần trôi qua, trí nhớ của ông ngày càng suy giảm, và ông càng tin tưởng hơn nữa vào việc mình nấu ăn không có gì đặc sắc, mọi thứ đều do ông chủ tác động vào.
Chính từ khi đó, cứ mỗi lần ông chủ không có mặt ở khách sạn là ông lại rất tự ti khi bước vào bếp, các món ông nấu thực sự vấn rất ngon, các vị khách vẫn xếp hàng để đợi được thưởng thức, tuy nhiên ông ngày càng tự ti hơn vì vẫn cho rằng mọi thứ là do ông chủ mang đến.
Sau một thời gian dài như vậy ông rơi vào trầm cảm, thấy tinh thần ông suy sụp, nên ông chủ khách sạn đã đưa ông đến khám tại phòng khám của bác sĩ tâm lý.

Sau khi khám một hồi lâu, vị bác sĩ yêu cầu ông ta ra ngoài để trao đổi riêng với ông chủ khách sạn.
Cả bác sĩ và ông chủ khách sạn đều cho rằng tất cả mọi thứ đều vẫn ổn, biệt tài nấu ăn của đầu bếp vẫn rất tuyệt, vì vừa nãy khi bác sĩ yêu cầu ông ta nấu một món bất kỳ mà không có ông chủ khách sạn ở đó thì món ăn đó vẫn rất tuyệt như mọi khi.
Chỉ duy nhất tâm lý của ông đầu bếp là không ổn chút nào... Sau khi bàn bạc kỹ lưỡng vị bác sĩ và ông chủ đã đưa ra một ý tưởng táo bạo đó là sẽ cho ông đầu bếp nghỉ việc 1 thời gian để ổn định tâm lý, sau đó sẽ luôn chuyển vị đầu bếp qua một cơ sở khác cách xa khách sạn hiện tại 1 thành phố.

Sau thời gian nghỉ dưỡng tâm lý của vị đầu bếp cũng dần ổn định trở lại, ông bắt đầu đi làm lại tại cơ sở mới, nơi không có sự xuất hiện của ông chủ.
Ông vẫn cho rằng các món ăn ông nấu vẫn hết sức bình thường, và chắc mấy chốc thì ông cũng sẽ bị cho nghỉ việc mà thôi.
Tuy nhiên thực tế lại đi ngược lại những gì ông ta nghĩ, mặc dù không hề có sự can thiệp của ông chủ nhưng khách hàng vẫn nườm nượp kéo đến, thậm chí có những vị khách cũ đã di chuyển từ thành phố bên cạnh sang để thưởng thức các món ăn của ông.
Không những vậy khách sạn cũ nơi ông làm giờ đã không còn đông khách như trước, mà chính lượng khách đó đã đổ dồn qua khách sạn hiện tại ông đang làm... chính những điều này đã giúp tinh thần ông dần ổn định trở lại.
Vào một ngày đẹp trời ông quyết định tìm đến vị bác sĩ của mình để nói lời cảm ơn, khi đến nơi vị bác sĩ thấy tinh thần ông đã ổn định trở lại thì mừng lắm, nhưng khi vị đầu bếp nói lời cảm ơn thì bác sĩ cười lớn.
Ông đừng cảm ơn tôi, người ông cần cảm ơn là ông chủ khách sạn, ông ấy đã giúp ông, chứ không phải tôi. Nghe vậy vị đầu bếp liền vội vàng đi đến khách sạn cũ nơi ông chủ đang ở đó.

Gặp lại ông chủ vị đầu bếp liền nói lời cảm ơn từ đáy lòng mình, tuy nhiên ông chủ lại cười lớn. Anh thật là ngốc, tôi chưa hề làm gì to tát để giúp anh cả.
Anh thấy đấy khi tôi không ở cùng anh, các món ăn anh nấu vẫn rất tuyệt vời, hơn nữa nơi anh đang làm cũng là 1 cơ sở trong chuỗi khách sạn của tôi, anh đã giúp nó phát triển thêm rất nhiều, nên người cần cảm ơn là tôi mới đúng...

Tới đây, người con trai thốt lên: À con hiểu ra rồi, sẽ không cần ai cho Chí Phèo sự lương thiện cả, vì nó đã có sẵn trong Chí Phèo rồi, kể cả sự tàn ác cũng thế. Ông bá kiến hay bất kỳ ai khác chỉ là những điều bên ngoài tác động để Chí Phèo thể hiện các phẩm chất của mình ra mà thôi.
Giống như ông đầu bếp kia cũng vậy, việc ông nấu ăn ngon là đã có sẵn như vậy trong ông rồi, không phải do ông chủ hay ai cho ông cả.

Người Cha nghe thấy vậy cũng cười lớn. Con trai của ta, ta không bình phẩm gì về câu trả lời của con, miễn là con thấy thỏa mãn với câu trả lời đó thì không cần bàn thêm gì nữa, nhưng nếu vẫn còn những thắc mắc, con cứ hỏi tự nhiên.

Dạ ok Cha! Người con đáp.
 
Phù vân nối phù vân Thời gian cứ xoay vần
Tham gia
29/12/23
Bài viết
235
@One đọc một hồi hóa ra câu trả lời ở cuối bài và được bôi đậm
 
"Ask, and it will be given to you" (Mt7,7)
Tham gia
1/9/24
Bài viết
66
Trên lý thuyết thì tất cả mọi người đều có phẩm giá và các loài sinh vật khác trên mặt đất đều xứng đáng được tôn trọng nhưng trên thực tế thì có thể khác. Chiến tranh vẫn diễn ra, mạng người vẫn bị coi thường, thiên nhiên vẫn bị ô nhiễm và tàn phá, loài vật càng ngày bị thu hẹp về số lượng. Nguyên nhân chính vẫn là con người, con người hành động làm cho thế giới trở nên như thế.
 
Phù vân nối phù vân Thời gian cứ xoay vần
Tham gia
29/12/23
Bài viết
235
Trên lý thuyết thì tất cả mọi người đều có phẩm giá và các loài sinh vật khác trên mặt đất đều xứng đáng được tôn trọng nhưng trên thực tế thì có thể khác. Chiến tranh vẫn diễn ra, mạng người vẫn bị coi thường, thiên nhiên vẫn bị ô nhiễm và tàn phá, loài vật càng ngày bị thu hẹp về số lượng. Nguyên nhân chính vẫn là con người, con người hành động làm cho thế giới trở nên như thế.
Mình xin mở rộng câu hỏi một chút. Vậy phẩm giá của mọi người có ngang nhau không, hay có người có phẩm giá cao, phẩm giá thấp. Phẩm giá của một quan tòa có giống phẩm giá của phạm nhân? Phẩm giá của nhà khoa học có giống phẩm giá của kẻ khủng bố? Và chúng ta phải đối xử (tôn trọng) như thế nào với những con người khác nhau này? Trong hoàn cảnh bình thường như nhân viên với giám đốc chẳng hạn, liệu có sự tôn trọng giống nhau?
 

Đức Hồng y Giuse Maria Trịnh Văn Căn: Vị Giám mục chịu "tử đạo" vì các Thánh tử đạo | Phải làm gì? | Đức cố Hồng y Giuse Maria Trịnh Văn Căn "là vị đại ân nhân của Giáo hội Việt Nam." Đó là lời nhận xét của Đức hồng y Phêrô Nguyễn Văn Nhơn, Tổng Giám mục Tổng giáo phận Hà Nội nhân dịp lễ giỗ kỷ niệm 28 năm Đức Hồng y Căn về với Chúa.

0 lượt xem

Bài viết chờ bạn bình luận

Bên trên