Thành viên
Tham gia
10/10/24
Bài viết
13

Tất cả sinh vật sống đều cần sự nuôi dưỡng để duy trì sự sống. Một số loài sống nhờ vào trái cây và sản phẩm của đất, loài khác sống nhờ vào những sinh vật cấp thấp hơn, nhưng con người và thiên thần được nuôi dưỡng về mặt tinh thần bởi Thiên Chúa, thông qua việc chiêm ngắm vẻ đẹp của Ngài. Linh hồn của chúng ta là những thực thể tinh thần và cần được duy trì bởi sự chiêm ngắm Thiên Chúa trong mức độ có thể trong đời này.​


phailamgi_Cầu nguyện giúp nuôi dương linh hồn_cv.jpg

Ảnh: Canva
Tầm nhìn về Thiên Chúa thế nào thì đời sống từ đó cũng như vậy; và bởi vì cái nhìn của các thiên thần rõ ràng còn cái nhìn của chúng ta trên trần thế thì không hoàn hảo, nên các thiên thần hưởng vinh quang, trong khi chúng ta trên trần thế có thể tận hưởng đời sống ân sủng tốt nhất. Nhưng đời sống ân sủng là đời sống thiêng liêng, đời sống của đức mến. Và nếu đời sống thiêng liêng cốt yếu ở đức mến, thì điều gì có thể giúp duy trì nó hơn là việc thường xuyên suy gẫm về sự hoàn hảo của Thiên Chúa?

Cũng như lửa được duy trì bởi gỗ mà nó tiêu thụ, ngọn lửa thiêng liêng của đức mến cũng được duy trì bởi "nhiên liệu" của những suy gẫm sốt sắng này.

Nếu chúng ta suy nghĩ sâu hơn, chúng ta sẽ nhận ra rằng cầu nguyện không chỉ là sự nuôi dưỡng đời sống thiêng liêng mà còn là phương thuốc chữa lành những vết thương của chúng ta, bởi không có bài tập thiêng liêng nào mà vết thương của linh hồn được bộc lộ rõ ràng hơn hoặc được chữa lành nhanh chóng hơn. Cũng như màu tối được nhấn mạnh khi so sánh với màu sáng và những gì cong vẹo rõ ràng hơn khi so sánh với sự ngay thẳng, linh hồn khi đứng trước sự hiện diện của Thiên Chúa – Đấng là ánh sáng và là hướng dẫn của muôn vật – dễ dàng nhận thấy sự tối tăm và sai lệch của mình và cầu xin sự chữa lành từ Đấng là chuẩn mực của mọi sự ngay thẳng và đẹp đẽ.

phailamgi_Cầu nguyện giúp nuôi dương linh hồn_cv1.jpg
Ảnh: Canva

Và sẽ không sai khi nói rằng cầu nguyện và suy gẫm chính là đời sống và linh hồn của đức tin, là bản chất và nền tảng của mọi sự lành. Chúng ta đã nhận thấy rằng một trong những điều chiếm ưu thế trong việc thực hành cầu nguyện là việc suy ngẫm về các mầu nhiệm của đức tin. Khi việc suy ngẫm này được nâng đỡ bởi đức mến, nó làm sống động đức tin của chúng ta, giúp chúng ta suy niệm về các chân lý thần linh và cảm nhận được phần nào sự cao cả của chúng. Cầu nguyện làm sáng tỏ điều ẩn giấu và mở ra điều chứa đựng trong các mầu nhiệm, và khi trí tuệ của chúng ta được soi sáng về các mầu nhiệm, ý chí của chúng ta đạt được sức mạnh và hiệu quả lớn hơn cho điều thiện.​

Phải Làm Gì?
Giáo Lý Hội Thánh Công Giáo
2560

“Nếu chị nhận ra ân huệ Thiên Chúa ban!” (Ga 4,10). Sự kỳ diệu của việc cầu nguyện được mặc khải ngay bên bờ giếng, nơi chúng ta đến tìm nước cho mình. Nơi đó, Đức Kitô đến gặp mọi người; Người đi bước trước trong việc tìm chúng ta và xin nước uống. Chúa Giêsu khát; lời xin của Người xuất phát từ cõi sâu thẳm của Thiên Chúa, Đấng khát mong chúng ta. Cầu nguyện, dù chúng ta có biết điều này hay không, là cuộc gặp gỡ giữa sự khao khát của Thiên Chúa với sự khao khát của chúng ta. Thiên Chúa khát khao chúng ta khao khát Ngài.

2561
“Hẳn chị đã xin, và người ấy đã ban cho chị nước hằng sống” (Ga 4,10). Lời cầu xin của chúng ta, một cách nghịch lý, lại là một lời đáp. Là lời đáp lại tiếng than trách của Thiên Chúa hằng sống: “Chúng đã bỏ Ta là mạch nước trường sinh để làm những hồ nứt rạn, không giữ được nước” (Gr 2,13); là lời đáp của đức tin trước Lời hứa ban ơn cứu độ cách nhưng không;6 là lời đáp của tình yêu trước nỗi khát khao của Người Con duy nhất.​
 

Khoảnh khắc cuối đời của thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II

0 lượt xem

Bài viết chờ bạn bình luận

Bên trên