Thành viên
- Tham gia
- 22/12/23
- Bài viết
- 99
- Chủ đề Author
- #1
Tôi đã từng đọc về những tội lỗi ghê tởm của một số linh mục, giám mục và thậm chí là giáo hoàng trong quá khứ. Những câu chuyện đó khiến tôi cảm thấy bàng hoàng, như thể một phần niềm tin trong tôi bị lung lay. Tôi không thể ngừng tự hỏi: Điều gì đã xảy ra với những con người mà lẽ ra phải là biểu tượng của sự thánh thiện?
Ảnh: Nhà Sách Đức Bà Hòa Bình
Tôi chợt nhớ đến lời Đức Giám mục Barron trong cuốn "Thư gửi một Giáo Hội đau khổ: Và cuộc khủng hoảng lạm dụng tình dục", ngài kể về trải nghiệm của ngài khi còn là một chủng sinh. Ngài đã được học về những thời kỳ đen tối trong lịch sử Giáo hội, và thấy sốc khi được nghe kể về những tội lỗi mà các giáo sĩ đã gây ra. Nhưng điều đặc biệt là ngài không để những câu chuyện đó làm nhụt chí thay vào đó ngài hiểu ra môn học về Lịch sử Giáo Hội là một ân sủng. Ngài coi việc này như một liều vắc xin, giúp ngài sẵn sàng đối diện với khủng hoảng mà vẫn giữ vững đức tin. Ngài hiểu rằng, dù có những vấp ngã, Giáo hội vẫn luôn là Nhiệm thể Chúa Kitô, được Chúa nâng đỡ và không gì có thể phá hủy.
Tôi phải thừa nhận rằng nhiều người trong chúng tôi lúc đầu bị sốc bởi chuỗi tội ác này, nhưng cuối cùng tôi đã hiểu môn học của Đức Ông (Lịch sử Giáo hội) như là một ân sủng thực sự, mặc dù nghe hơi kỳ quặc. Nghe những chuyện đen tối này như được tiêm ngừa vắc xin. Khi biết những điều tồi tệ nhất trong lịch sử Giáo hội ta sẽ thấy rằng Giáo hội có rất nhiều điều hay và tốt đẹp đến nỗi không gì có thể phá hủy được Nhiệm thể Chúa Ki tô. Và do đó, chúng tôi không tuyệt vọng về Giáo hội. Chính vì mục đích "miễn dịch" đó mà tôi viết chương này. (Thư gửi một Giáo Hội đau khổ: Và cuộc khủng hoảng lạm dụng tình dục)
Đâu là liều "Vắc xin" miễn dịch cho giáo dân Việt Nam?
Tôi tự hỏi, liệu chúng ta, những giáo dân Việt Nam, có cần một liều vắc xin như thế không? Lịch sử Giáo hội Việt Nam đã trải qua biết bao thăng trầm, nhưng vẫn chưa bao giờ phải đối mặt với những khủng hoảng nghiêm trọng như Giáo hội tại Mỹ hay Châu Âu trong cuộc khủng hoảng lạm dụng tình dục. Nhưng ai có thể đảm bảo rằng điều này sẽ không xảy ra? Liệu chúng ta có chuẩn bị đủ tâm lý, đức tin để đối diện nếu ngày đó đến?
Tôi không thể phủ nhận rằng, đọc về những tội lỗi đó khiến tôi cảm thấy sốc và buồn lòng. Những linh mục, những người lẽ ra phải là ánh sáng dẫn đường cho cộng đoàn, lại chính là những kẻ gây ra tổn thương sâu sắc cho biết bao người vô tội. Nhưng sau những trăn trở, tôi cũng nhận ra rằng, tội lỗi của con người không bao giờ có thể xóa nhòa sự thánh thiện của Giáo hội. Chúa Kitô vẫn là trung tâm, là nền tảng của Giáo hội, và chính Ngài là Đấng bảo vệ Giáo hội qua mọi thử thách.
Nhưng dù vậy, tôi vẫn không khỏi lo lắng. Nếu một ngày nào đó, Giáo hội Việt Nam phải đối diện với những khủng hoảng tương tự, liệu chúng ta, giáo dân, có đủ kiên vững để vượt qua? Liệu chúng tôi có đủ kiên nhẫn và lòng yêu thương để đón nhận sự thật, để không bỏ rơi Giáo hội trong lúc khó khăn nhất? Tôi nghĩ, đó chính là lúc mà mỗi người giáo dân cần được "tiêm" một liều vắc xin tinh thần, giống như Đức Giám mục Barron đã được "tiêm" khi ngài còn là chủng sinh.
Liều vắc xin ấy chính là sự thật về lịch sử Giáo hội. Biết rằng trong suốt chiều dài lịch sử, Giáo hội đã từng vấp ngã, nhưng vẫn đứng vững và không ngừng cải thiện. Biết rằng dù có những khuyết điểm, Giáo hội vẫn luôn là nơi chứa đựng những điều tốt đẹp, những giá trị thiêng liêng mà chúng ta có thể tin tưởng. Và quan trọng hơn, biết rằng chúng ta không bao giờ chiến đấu một mình. Chúa Kitô đã hứa sẽ ở lại với chúng ta, với Giáo hội của Ngài, đến tận thế.
Tôi tin rằng, nếu mỗi giáo dân đều được trang bị kiến thức và đức tin đủ vững vàng, thì khi đối diện với khủng hoảng, chúng ta sẽ không bỏ cuộc. Chúng ta sẽ không tuyệt vọng, mà thay vào đó, chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng lại, cùng nhau bước tiếp. Đó chính là liều thuốc miễn dịch mà tôi nghĩ giáo dân Việt Nam cần có.
Trong những ngày tháng này, khi thế giới xung quanh biến động và niềm tin của nhiều người bị thử thách, tôi cầu mong rằng chúng ta, những người con của Giáo hội, sẽ biết chuẩn bị tâm hồn mình thật kỹ lưỡng. Để nếu một ngày, bão tố ập đến, chúng ta sẽ đứng vững, giữ trọn niềm tin vào Chúa Kitô và Giáo hội của Ngài.
Cùng chủ đề