Phù vân nối phù vân Thời gian cứ xoay vần
Tham gia
29/12/23
Bài viết
227
Bạn thân mến,

Ngày nào mở mạng ra cũng thấy những câu chuyện đầy đau lòng: vợ chồng phản bội nhau, gia đình tan vỡ, con cái chịu tổn thương. Những câu chuyện ấy không còn xa lạ, thậm chí dường như đã trở thành một phần quen thuộc của cuộc sống hiện đại. Có khi nào bạn tự hỏi: "Tại sao con người ta lại dễ dàng đánh mất nhau đến thế?"

Chúng ta sống trong một thời đại mà sự chung thủy dường như bị thử thách mỗi ngày. Thế gian này đầy những cám dỗ, những lời mời mọc ngọt ngào nhưng đầy nguy hiểm. Người ta dễ bị cuốn theo cảm xúc nhất thời mà quên đi lời thề hứa, quên đi người đã cùng mình trải qua bao sóng gió. Và rồi, khi cơn say ấy qua đi, chỉ còn lại những đổ vỡ, những vết thương khó lành.

phailamgi_gửi bạn người ngày nào cũng đọc được tin ly hôn_cv.jpg
Ảnh: shutter stock

Nhưng hôn nhân không chỉ là một bản hợp đồng trên giấy tờ, mà là một giao ước thiêng liêng. Trong đức tin Kitô giáo, hôn nhân là một bí tích, là sự kết hợp giữa hai tâm hồn trước mặt Thiên Chúa. Ngày thành hôn, người ta không chỉ hứa với nhau, mà còn hứa với chính Đấng đã dựng nên mình. Đó là lời hứa yêu thương, trung thành "khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi mạnh khỏe cũng như lúc đau yếu."

Có thể bạn đang là một người chồng, một người vợ, hoặc một người trẻ đang ấp ủ giấc mơ về mái ấm tương lai. Dù ở hoàn cảnh nào, xin đừng để những câu chuyện tiêu cực ngoài kia làm bạn mất niềm tin vào tình yêu đích thực. Vẫn còn đó biết bao gia đình sống trong yêu thương, biết bao đôi vợ chồng vượt qua thử thách để giữ trọn lời thề hứa.

phailamgi_lễ cưới công giáo_cv1.jpg
Ảnh: Phóng Sự Cưới Công Giáo Nam Định - MIA Wedding

Nếu bạn đang ở trong một cuộc hôn nhân, hãy trân trọng người bạn đời của mình. Hãy yêu thương và hy sinh vì nhau, như Chúa Kitô đã yêu thương và hiến mạng vì Hội Thánh. Nếu bạn đang trải qua sóng gió, xin đừng vội buông tay. Hãy tìm về nguồn cội của tình yêu, hãy cầu nguyện, hãy đối thoại, và hãy tha thứ.

Và nếu một ngày nào đó bạn thấy mình bị cám dỗ, hãy nhớ rằng không có con đường nào dẫn đến hạnh phúc thực sự khi ta bước đi trên sự phản bội. Hạnh phúc không đến từ những đam mê nhất thời, mà từ một tình yêu bền vững được tôi luyện qua tháng năm.

Xin Chúa gìn giữ gia đình bạn, xin Người ban cho bạn lòng trung thành và sức mạnh để yêu thương đến cùng.

Thân mến,
Một người tin vào tình yêu
 

Đức cha Vinh Sơn Phạm Văn Dụ: Vị mục tử 30 năm bị cách ly | Phải làm gì? | Đức Tổng Giám mục Giuse Ngô Quang Kiệt: "Khi về Lạng sơn, tôi mới hiểu được hết những tình cảm sâu nặng giáo dân dành cho ngài. Đi đâu cũng thấy mọi người nhắc đến ngài với những tâm tình thương mến, kính phục. Chỗ nào cũng nghe trích dẫn những lời ngài đã dậy dỗ, khuyên bảo. Ảnh hưởng của ngài thật lớn lao, rộng rãi và sâu xa. Hình ảnh ngài bàng bạc khắp nơi. Giáo dân thấy ngài trong những hiện tượng thiên nhiên. Khi an táng ngài, trời mưa như trút đến nỗi các Đức Giám mục và các linh mục không thể bước ra phần mộ. Tại phần mộ, dù người ta đã che bạt, nước vẫn chảy xuống như thác. Giáo dân càng thương nhớ ngài hơn. Ngày giỗ đầu được bình an. Giỗ năm thứ hai, trời mưa như trút đến nỗi không thể dâng lễ ngoài trời, dù đã che rạp. Mưa trĩu nước trên bạt che làm sập khung sắt. Rạp đổ xuống làm vỡ cả tượng thánh Giuse. Giáo dân càng thương nhớ ngài tha thiết. Giỗ mãn tang trời mưa lớn hơn. Nước dâng lên ngập lụt làm mọi người vừa tan lễ phải chạy vội về thu dọn đồ đạc. Đoàn Thất khê dự lễ về phải bỏ xe, đi bè qua chỗ nước lụt. Đoàn Cao bằng phải vòng qua ngả Thái nguyên để về cho kịp lễ ngày Chủ nhật. Giáo dân cho đó là tiếng ngài nhắc nhở chúng ta rằng đời sống chưa hết đau khổ, chưa hết chiến đấu. Giỗ năm thứ 4, mưa bão đánh gẫy cành nhãn lớn nhất, nơi treo quả chuông. Quả chuông vốn đã nứt nẻ lại rơi xuống một lần nữa, may mà không vỡ thêm. Tất cả những việc ấy làm người dân càng nhớ đến ngài. Mọi người đều ứa lệ khi nhớ đến những đoạn đời đau khổ ngài đã trải qua. Tượng Đức Mẹ để dưới cây nhãn tuy cũ kỹ, nhưng giáo dân vẫn muốn giữ lại, vẫn thích cầu nguyện trước tượng Đức Mẹ cũ, vì tượng cũ làm họ nhớ đến Đức Cha Vinhsơn Phaolô. Đã bao lần ngài đứng trước tượng Đức Mẹ này, cầu nguyện với cả đau đớn và nước mắt. Quả thật sự hiện diện càng âm thầm lại càng có sức lan tỏa rộng lớn, càng đau đớn lại càng đi sâu vào lòng người."

0 lượt xem

Bài viết chờ bạn bình luận

Bên trên